Ngày xuất cung, Niệm Kiều và Thất điện hạ ngồi trên một chiếc xe ngựa, các hoàng tử phải đi cầu phúc cho quận Thục, một đoàn người đi tới Như Lai Tự dưới sự hộ tống của các thị vệ.
Như Lai Tự nằm ở rìa Thịnh Kinh, lần này đi cầu phúc cho quận Thục mất ba ngày, ngoài các hoàng tử ra thì còn có Phó Tình Minh và mấy thần tử.
Hiện tại tay của Niệm Kiều vẫn chưa thể cầm được đồ, nửa đêm sẽ rất đau đớn, bọn họ tách ra đi riêng, không cùng đường với Ngũ hoàng tử và các hoàng tử khác.
Sắp tới ngày hè, ban ngày cũng trở nên dài đằng đẵng, mặt trời cực kỳ gay gắt. Lúc rảnh rỗi Niệm Kiều sẽ ngâm cánh tay bị bỏng vào nước lạnh, hiện giờ là thời gian nghỉ ngơi, y bèn đi tới bên dòng suối tháo băng vải của mình ra.
“Niệm Kiều, đừng có chạy đi xa quá.” Kê Linh Ngọc dặn dò y như vậy nhưng vẫn phái thị vệ đi theo.
Niệm Kiều đáp một tiếng, y ở bên dòng suối tháo băng vải, phần da thịt loang lổ lộ ra ngoài, bọng nước bên trên đều đã bị chọc vỡ, Niệm Kiều sợ che kín sẽ bị thối cho nên thi thoảng lại phải nhìn một chút.
Thị vệ được phái tới không phải người khác, mà lại chính là nhóm thị vệ Phương Định Nhung, hiện tại là Phương Định Nhung đang đi theo y.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT