Niệm Kiều nói xong thì vẫn luôn nhìn chỗ rèm cửa sổ, phát hiện chỗ đó không có phản ứng, khóe môi y cong lên, thu hồi tầm mắt.
"Niệm Kiều." Kê Linh Ngọc gọi y một tiếng, y quay đầu nhìn Kê Linh Ngọc, Kê Linh Ngọc không nói gì, chỉ nói với y: “Chúng ta quay về thôi.”
Quãng đường tiếp theo bọn họ đều đi cùng với Kê Tuyết Dung, mười lần thì có đến bảy tám lần Kê Linh Ngọc đều ở chỗ của Kê Tuyết Dung.
Niệm Kiều tìm đủ mọi cách qua đó, y không biết xuất phát từ tâm lý gì, nhưng y rất không muốn để Kê Tuyết Dung ở riêng với Kê Linh Ngọc.
Hoặc là sợ Kê Linh Ngọc nói một câu, cảm ơn sách mà Kê Tuyết Dung cho mượn, hoặc là Kê Tuyết Dung hỏi chuyện của Khâm Ấn, đến lúc đó hai người đều sẽ biết y nói dối lại còn trộm đồ.
Niệm Kiều bưng trà đi vào trong lều trại của Kê Tuyết Dung, bọn họ gần tới Như Lai Tự rồi, hiện tại đang ở đây nghỉ ngơi chỉnh đốn lại.
Không biết thuốc mỡ mà Phương Định Nhung đưa làm từ cái gì, sau khi Niệm Kiều bôi xong thì tay không còn đau nữa, vết đỏ do bị bỏng để lại cũng mờ đi rất nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT