Giọng điệu của Thượng Thiện vẫn ôn hòa nhưng trong mắt lại không còn nhu hòa như trước, hiện tại đối xử với y theo đúng lễ nghi phép tắc, rõ ràng là không còn chào đón y nữa.
Niệm Kiều vẫn đứng tại chỗ, tay cầm tờ giấy, có hơi lúng túng. Mặt y đỏ bừng, lắp bắp mãi không nói được câu nào, vừa giận vừa khó xử, đầu ngón tay vô thức siết chặt mép giấy.
Đây rõ ràng là ý của Kê Tuyết Dung, Niệm Kiều nghĩ, cũng đâu phải y muốn tới, nếu không phải do tiên sinh bảo, y tuyệt đối chẳng đến tìm Kê Tuyết Dung làm gì.
"Ta biết rồi." Giọng y nhỏ hơn hẳn ngày thường, nói xong liền liếc về phía cỗ xe ngựa ở nơi xa, dường như có bóng người thấp thoáng bên trong.
Niệm Kiều quay người rời đi, bởi vì mấy ngày nữa sẽ xuất cung, lần này các hoàng tử đều phải theo, mà Thất hoàng tử lại bị gọi vào gặp hoàng thượng.
Các hoàng tử đang ở trong nội điện, y đành ngồi đợi bên ngoài. Y ngồi bên hành lang, tự mình cầm lấy bút than, nhíu mày nghĩ cách viết bài.
Y viết được mấy chữ, bài giảng của tiên sinh thì nhớ nhớ quên quên, lại không thể viết giống hệt như của tiên sinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT