Trở lại hang động, Thư Mạch đốt lửa, lại bày kết giới ở cả hai cửa hang, rồi trở lại bên đống lửa chuẩn bị nướng trường nhĩ thú.

Nghĩ đến tối qua mình quá mệt mỏi nên quên mất việc bố trí kết giới, cũng may tối qua bình an vô sự, về sau không thể bất cẩn như vậy nữa, Thư Mạch tự nhủ.

Cậu dùng gừng hành ướp thịt trường nhĩ thú cho bớt tanh, xoa quả muối lên, rồi dùng nhánh cây đặt lên lửa nướng, thỉnh thoảng lật qua lật lại.

Trong lúc nướng thịt, Thư Mạch lấy dây mây ra bắt đầu đan giày leo.

Cậu gập đôi hai sợi dây mây thành bốn sợi làm sợi ngang, rồi lấy một sợi dây mây khác làm sợi dọc, đan xen nhau. Khi đan được khoảng một phần tư chiều dài, cậu luồn hai sợi dây mây từ một bên đáy lên, bện thành bốn sợi bện.

Bện đến một độ dài nhất định, cậu thử ướm vào chân, thấy vừa thì luồn ra ở một chỗ khác, sau đó lại luồn từ đáy lên tiếp tục bện bốn sợi bện, bện dài bằng sợi bện trước thì luồn ra ở một chỗ khác rồi thắt lại, như vậy phần thân giày đã xong.

Sau đó tiếp tục bện đế giày, khi bện được ba phần tư thì lại dùng cách bện thân giày để bện dây giày, rồi tiếp tục bện đế giày. Đợi bện đến độ dài thích hợp thì kết thúc và thắt nút.

Cuối cùng, cậu dùng Thần Thú quyền trượng biến thành một cái kéo để cắt bỏ những sợi thừa, thế là một chiếc giày leo đã hoàn thành.

Lúc này bên ngoài trời đã tối hẳn, trường nhĩ thú cũng đã nướng xong. Thư Mạch chuẩn bị ăn xong rồi lại tiếp tục đan chiếc còn lại.

Thịt trường nhĩ thú có hương vị ngon hơn thịt thỏ, có lẽ là do không phải loại nuôi bằng thức ăn chăn nuôi. Quả nhiên đồ ăn thuần tự nhiên vẫn ngon hơn.

Trong đầu cậu bây giờ toàn là các món thỏ: thỏ nướng lạnh, lẩu thỏ tươi, thỏ xé tay... nhưng hiện tại rất nhiều nguyên liệu nấu ăn cậu vẫn chưa tìm được. Cậu thề sau này điều kiện cho phép nhất định phải thực hiện "tự do ăn thỏ".

Ăn xong thịt thỏ, Thư Mạch mang xương ra ngoài động tìm chỗ đào hố chôn, giải quyết xong nhu cầu cá nhân rồi trở lại động đan chiếc giày leo còn lại.

Chiếc đầu tiên vì chưa quen tay nên đan hơi xấu và gồ ghề, sau khi quen rồi thì chiếc thứ hai đan khá thuận lợi.

"Cũng không tệ lắm, chỉ là hơi xấu. Lần đầu đan, xấu thì xấu một chút vậy, quen tay rồi sẽ tốt hơn." Đan xong, Thư Mạch xỏ vào rồi nhảy nhót tại chỗ vài cái. Trừ hơi xấu ra, kích cỡ vẫn rất vừa chân.

"Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn, đan giày leo, đạt được 100 điểm tích phân." Âm thanh hệ thống truyền đến.

"Ký chủ, cậu đã có 500 điểm tích phân, có muốn đổi gì không?"

"Tao xem đã." Thư Mạch lật xem cửa hàng hệ thống.

Đột nhiên, mắt Thư Mạch sáng lên như thể nhìn thấy điều gì đó khiến người ta vui mừng. Trên thực tế, cậu đúng là đã thấy được điều khiến người ta vui mừng, ví dụ như tích phân yêu cầu để đổi nghề mộc chế tác. Nếu chỉ đổi kỹ thuật dạy học đơn lẻ thì không cần nhiều điểm tích phân là có thể đổi được rồi. Như vậy, cậu có thể đổi những kỹ năng cần thiết trước, còn những thứ khác có thể đợi sau này cần thì đổi.

Thư Mạch nhìn những thứ mà số điểm tích phân hiện tại của cậu có thể đổi. Cũng không có nhiều lắm, chỉ có thể đổi một ít hạt giống, phương pháp chế tác bàn ghế, phương pháp xây bếp củi và phương pháp xây giường đất. Cậu suy nghĩ xem nên đổi cái gì trước.

Hang động vẫn còn hai mặt lộng gió, nên việc bố trí trong hang động trước là cần thiết, gieo trồng thì không thể, hạt giống tạm thời cũng không dùng đến.

Cậu có thể ra ngoài dọn mấy khối đá tương đối bằng phẳng về làm bàn ghế, huống hồ trước kia cậu cũng thích xem các video về nghề mộc, cái gì quá khó thì cậu không làm được, nhưng cái đơn giản thì vẫn có thể. Vậy nên phương pháp chế tác bàn ghế có thể không cần đổi.

Hiện tại là mùa hè, thời tiết nóng bức, dù giường ngủ trải bằng cỏ khô không thực sự thoải mái, nhưng cũng có thể tạm chấp nhận. Hơn nữa còn 2 tháng nữa mới đến mùa đông, kiếm 500 điểm tích phân vẫn rất đơn giản.

Vậy nên cuối cùng Thư Mạch đổi phương pháp xây bếp củi.

Dân dĩ thực vi thiên*, có bếp củi, lại làm thêm một cái nồi đá, thì không cần chỉ ăn thịt nướng nữa.

(*) Người dân coi việc có cơm ăn là quan trọng nhất.

Sau khi nhấn đổi, phương pháp xây bếp củi trực tiếp truyền vào đầu Thư Mạch, cảm giác như có người đang xây bếp củi trong đầu cậu vừa nói cho cậu biết những chỗ cần chú ý. Chẳng mấy chốc cậu đã nắm vững phương pháp xây bếp củi.

"Cũng không tệ lắm, rất toàn diện." Thư Mạch khen một câu.

"Đương nhiên rồi, hàng hệ thống sản xuất nhất định là hàng Vip." Hệ thống đắc ý nói.

Thư Mạch có thể tưởng tượng ra, nếu hệ thống có hình thể thật cái đuôi có lẽ đã vểnh lên trời cao rồi, cũng hơi đáng yêu.

Thư Mạch không nói gì, lấy cỏ khô ra trải thành giường, dập tắt đống lửa chuẩn bị ngủ. Đi cả ngày đường, lại không ngừng dùng thần thức dò xét, cậu đã sớm kiệt sức, huống hồ ngày mai còn rất nhiều việc phải làm.

Ngày hôm sau, Thư Mạch bị ánh mặt trời chiếu tỉnh giấc.

Sau khi thức dậy, cậu xách thùng nước, cầm ống trúc đi đến bờ hồ, vì không có bàn chải và kem đánh răng, cậu chỉ có thể dùng nước súc miệng.

Rửa mặt đơn giản xong, cậu ăn hai quả cà chua, sau đó lấy thùng nước ngâm da thỏ ra. Da thỏ đã mềm, cậu dùng quyền trượng Thần Thú biến thành dao cạo sạch mỡ trên da, giặt sạch rồi tìm chỗ râm mát dùng đá đè lên da thỏ.

Phương pháp làm sạch da thú vẫn là cậu tìm kiếm trên mạng. Có một thời gian cậu rất tò mò da thú được được làm sạch như thế nào, nên đã tìm kiếm các phương pháp làm sạch da trên mạng. Cậu chỉ nhớ được phương pháp đơn giản nhất, nhưng những nguyên liệu quá phức tạp và không đồng đều thì không thể dùng.

Lúc này đã gần trưa, Thư Mạch đổ đầy nước vào ống trúc mang theo uống trên đường, chuẩn bị đi hái một ít quả dính dính.

Buổi trưa Thư Mạch chỉ hái được mấy quả dại lót dạ trên đường đi.

Thư Mạch đi vào khu rừng quả dính dính hôm qua phát hiện, mũi chân khẽ chạm đã leo lên cây. Một quả dính dính không sai biệt lắm nặng 30-40 cân. May mắn cậu có nhẫn không gian, bằng không một lần hái được không nhiều.

Hái được hơn nửa số quả dính dính trên cây, cậu lại đi nhặt một ít đá, sau đó đi săn mấy con gà (thế giới này gọi là khanh khách thú) và thỏ, rồi tính toán về thung lũng. Trên đường thấy quả dại lại hái thêm một ít. Cậu tính mấy ngày sau sẽ ở trong thung lũng không ra ngoài, nhẫn không gian có thể giữ tươi, không sợ thịt và quả dại bị hỏng.

Trở lại thung lũng, Thư Mạch liền không ngừng tay bắt đầu xây tường. Cửa hang quá lớn, không kín gió che mưa, mùa đông khó giữ ấm lại không an toàn, nên cậu tính bịt hai bên cửa hang lại, đương nhiên vẫn phải để lại cửa sổ và cửa ra vào để tiện làm cửa sau này.

Thư Mạch chuẩn bị làm trước mặt hướng ra thung lũng, cũng lắp cửa sổ lên, sau đó làm ở phía vách núi cheo leo, rồi bố trí các phòng khác.

Cậu đào đất trộn với nước và nước ép quả dính dính thành hỗn hợp sệt như bùn, có thể dùng làm xi măng.

Quả dính dính khi mở ra bên trong là chất lỏng màu trắng ngà, rất dính, nhưng khô rất nhanh, không cẩn thận dính vào tay rất khó rửa sạch.

Thư Mạch chặt cây trong thung lũng làm một cái bay gỗ*, sau đó cứ một lớp bùn một lớp đá xây tường đá lên, đương nhiên vẫn để lại cổng vòm. Đợi xây đến một độ cao nhất định lại để lại cửa ra vào. Cậu làm việc hăng say, chỉ khi mệt và khát mới dừng lại nghỉ ngơi uống nước.

(*) Cái Bay trát xi măng trong thợ hồ á

Mặt hướng ra thung lũng rộng chừng 10 mét, cao khoảng 12 mét, cổng vòm cậu làm rộng khoảng 2 mét, cao 2.5 mét, hai cánh cửa rộng cao lần lượt là 2x1.5 mét và 3x1.5 mét, còn để lại một ô cửa sổ nhỏ.

Sức một người có hạn, một ngày không xây được cao bao nhiêu, huống hồ hôm nay còn làm sạch da thỏ, đi hái quả dính dính, nhặt đá, làm bay gỗ, hái quả dại và đi săn đã tốn không ít thời gian, nên chỉ xây được khoảng 1 mét cao thì trời cũng gần tối.

Không có đèn, ánh lửa không sáng lắm, dù hiện tại cậu có khả năng nhìn trong đêm, nhưng trâu bò đội sản xuất cũng không làm việc hăng say như vậy, huống hồ cậu có thần lực có thể bố trí kết giới, vấn đề an toàn vẫn được đảm bảo nên cậu tính ban ngày làm việc, buổi tối phải nghỉ ngơi cho tốt, dù sao nghỉ ngơi tốt thì ngày hôm sau mới có sức làm việc.

Vậy nên Thư Mạch tranh thủ lúc trời chưa tối hẳn, đi ra hồ tắm rửa và làm sạch gà.

Trở lại hang động đốt lửa, dùng gừng hành khử tanh gà, xoa muối quả rồi nướng ăn. Ăn xong mang xương ra ngoài động đào hố chôn xong, cậu liền về hang nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau, buổi sáng Thư Mạch chặt cây làm một cái giàn giáo đơn giản, buổi chiều liền bắt đầu xây tường đá.

Lại ba ngày sau, cậu mới xây xong phần dựa vào cửa hang.

Ba ngày này, hầu như buổi sáng dậy cậu đều làm sạch da thú trước, sau đó mới xây tường. Bữa sáng và bữa trưa hầu hết đều ăn tạm vài quả dại, chỉ đến tối mới nướng chút thịt ăn. Giữa ngày hết đá, cậu còn phải ra khỏi thung lũng nhặt thêm.

Sau khi bịt kín cửa hang thì phải làm cửa ra vào và cửa sổ. Vì không có đinh, Thư Mạch tính làm cửa sổ theo kết cấu mộng và lỗ mộng.

Nhờ trước kia xem nhiều video về nghề mộc, dù chưa từng tự tay làm nhưng nguyên lý cơ bản cậu vẫn nắm được, nên việc làm cửa sổ vẫn có thể thực hiện.

Chỉ là cà chua, quả muối, thỏ và gà đã ăn hết rồi, hành gừng cũng sắp hết. Cậu quyết định đi kiếm thêm một ít nguyên liệu nấu ăn trước, sau đó mới làm cửa sổ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play