Thành phố C, công ty thiết kế Lai Ngữ.

"Thư Mạch, vào đây một lát." Trần Vũ ở trong văn phòng kêu lên.

Công ty không lớn cho nên Trần Vũ ở trong văn phòng gọi, người ở các phòng khác đều có thể nghe thấy.

"Vâng." Thư Mạch đáp lời, đứng dậy đi vào văn phòng Trần Vũ.

"Cậu ngồi ở kia điền giúp tôi cái bảng này." Trần Vũ chỉ xuống chiếc bàn đối diện bàn làm việc rồi nói với Thư Mạch.

Chiếc bàn đó là nơi tổng giám đốc công ty thường làm việc. Công ty thiết kế Lai Ngữ của họ là một công ty nhỏ với tổng cộng 11 người, bao gồm cả ông chủ và nhân viên. Toàn bộ công ty rộng khoảng 100m², có tổng cộng bốn văn phòng. Tổng giám đốc và phó giám đốc dùng chung một văn phòng, Thư Mạch là người quản lý xuất nhập kho kiêm quản lý hợp đồng nên có một văn phòng riêng, những người khác làm việc ở văn phòng lớn. Một góc của văn phòng lớn được dùng làm khu vực pha trà, còn có một phòng họp.

"Vâng." Thư Mạch đi tới ngồi xuống rồi cầm lấy bảng biểu bắt đầu điền. Đây là bảng đánh giá hiệu suất công việc hàng tháng của công ty.

Cậu nhớ lại cái lúc từng người bọn họ bị gọi vào văn phòng. Đầu tiên, mỗi người tự chấm điểm cho mình, sau đó Trần Vũ sẽ yêu cầu họ giải thích lý do bị trừ điểm. Cuối cùng, dựa trên sự chấp thuận của cô ấy về những giải thích đó sẽ tiến hành điều chỉnh điểm và đương nhiên, chỉ có trừ điểm chứ không có thêm điểm.

Chỉ một lát sau Thư Mạch đặt bút xuống, "Chị Trần, em điền xong rồi."

"Được," Trần Vũ trả lời một tiếng, sau đó đứng dậy đi đến vị trí đối diện Thư Mạch, ngồi xuống cầm lấy bảng đánh giá hiệu suất công việc của Thư Mạch nhìn thoáng qua nói: "Cậu nói một chút nguyên nhân bị trừ điểm ở mấy mục này đi."

"Em cảm thấy mình vẫn chưa đủ nghiêm túc cẩn thận, mấy ngày trước phát hiện văn bản chị gửi có lỗi chính tả, em đã không kiểm tra ra. Còn nữa là nhận được tài liệu không đưa cho chị ngay, nên ở mục tự kiểm và tính kịp thời mỗi mục em tự trừ 1 điểm." Thư Mạch vừa như người mất hồn vừa nói.

Trần Vũ nhìn bảng đánh giá hiệu suất công việc nói với Thư Mạch, "Xét thấy biểu hiện gần đây của cậu, tôi quyết định trừ 500 tệ tiền lương, mặt khác tối hôm qua tôi gửi tin nhắn cho cậu đến sáng hôm nay cậu vẫn chưa trả lời, theo quy định là phải trừ 100 tệ, cậu không có ý kiến gì chứ?"

"Chị Trần, em không đồng ý việc trừ lương. Thứ nhất, em không biết gần đây biểu hiện của em chỗ nào không tốt. Thứ hai, lương tháng của em là 4500 tệ, trừ 5 loại bảo hiểm và 1 quỹ nhà ở, mỗi tháng hiệu suất còn bị trừ 675 tệ. Nếu đi trễ quên chấm công, đánh máy sai hoặc xin nghỉ còn bị trừ thêm, em cầm về tay cũng chỉ khoảng 3000 tệ. Chị cũng biết nhà em cách công ty khá xa, một tháng tiền xe đã mất 500 tệ, đó là còn chưa tính những lúc phải đi công tác bên ngoài, nếu đi công tác thì tiền xe không chỉ 500 tệ. Số tiền em có thể tự do chi tiêu chỉ hơn 2000 tệ vừa đủ dùng."

Thư Mạch nghĩ mãi không ra gần đây biểu hiện của mình có vấn đề ở đâu.

Cậu nghĩ đi nghĩ lại thì chỉ có việc mấy tháng nay công ty không có nhiều việc, nên những việc bình thường một ngày có thể làm xong, cậu chia ra làm trong vài ngày.

Dù sao cũng không phải việc quá gấp cậu cũng không muốn làm vậy, chỉ là mỗi ngày đều phải báo cáo nhật ký công việc lên nhóm, không có cách nào cậu chỉ có thể chia việc ra làm nhiều ngày, như vậy mỗi ngày mới có thứ để báo cáo, bởi vì không báo cáo sẽ bị trừ tiền. Huống hồ ngày hôm qua là ngày đầu tiên đi làm sau Tết Âm Lịch, vốn dĩ cũng không có việc gì để làm.

"Về việc không trả lời tin nhắn, chị muốn trừ thì cứ trừ đi." Thư Mạch không có gì để nói. Đêm qua sau khi cậu gửi nhật ký công việc ngày hôm qua lên nhóm, cậu đã đi tắm rửa rồi ngủ, nên không thấy tin nhắn Trần Vũ hỏi vì sao nhật ký công việc của cậu lại ít như vậy. Sáng nay thấy tin nhắn cũng không biết trả lời thế nào, nên cậu không trả lời luôn, chẳng lẽ lại trả lời là "Không có việc gì để làm" sao.

Kỳ thật nhật ký công việc của mọi người đều ngắn ngủn như nhau, không hiểu sao hôm qua lại chỉ nhắm vào cậu.

Việc không kịp thời trả lời tin nhắn của sếp sẽ bị trừ tiền là thông báo được ban hành vào giữa năm ngoái, mỗi lần trừ 100 tệ, ba lần sẽ bị xử lý sa thải.

Công ty tổng cộng cũng chỉ có hai sếp, ngày thường bọn họ gửi tin nhắn, mọi người không biết trả lời thế nào thì cũng không trả lời, cũng không bị trừ tiền. Cho nên tối qua cậu không trả lời tin nhắn cũng không để bụng, không ngờ lại bị trừ tiền.

"Công ty rất nhân tính, biểu hiện tốt thì tăng lương, biểu hiện không tốt thì trừ lương, tôi cũng căn cứ vào biểu hiện gần đây của cậu mới quyết định trừ lương."

"Còn nữa không phải tôi muốn trừ, đây là quy định của công ty, đã thông báo từ lâu rồi."

Thư Mạch đáy lòng cười lạnh, biểu hiện thế nào đều do bọn họ định đoạt, giảm hay trừ lương cũng do bọn họ quyết định, mặc kệ cậu biểu hiện ra sao, sếp luôn có thể tìm được lý do, đúng sai phải trái chẳng qua chỉ là một câu nói của họ.

Là cậu quá ngây thơ rồi, cho rằng có thể dùng tình cảm và lý lẽ để khiến sếp thu hồi quyết định trừ lương, trên thực tế việc trừ lương này vốn dĩ chỉ là thông báo cho cậu, chứ không phải trưng cầu ý kiến của cậu.

Cẩn thận suy nghĩ cậu cũng biết bọn họ muốn làm gì, chẳng qua là muốn cậu chủ động từ chức.

Năm trước công ty không có thành tích gì, chưa thu được lợi nhuận thì đương nhiên không cần quá nhiều người. Mà vị trí của cậu đối với loại công ty nhỏ này ai cũng có thể làm, đương nhiên cũng không cần cậu nữa.

Cậu đã làm ở công ty này 5 năm, bình thường sa thải yêu cầu phải trả một khoản tiền bồi thường không nhỏ, công ty không muốn trả, nên muốn ép buộc cậu chủ động từ chức.

Cái gì trừ tiền, công tác biểu hiện không tốt giảm lương, chẳng qua đều là thủ đoạn ép buộc cậu chủ động từ chức.

Vốn dĩ trải qua 5 năm lãnh đạo ngày nào cũng soi mói, PUA và ngày càng nhiều quy định xử phạt của công ty, còn chưa đến nửa tháng nữa là đến ngày phát lương, cậu vốn dĩ cũng định sau khi nhận lương ngày hôm sau sẽ nộp đơn từ chức.

Không ngờ công ty còn gấp hơn cậu, vừa hết kỳ nghỉ Tết Âm Lịch trở lại làm việc ngày hôm sau đã tìm cậu nói chuyện trừ lương, đây là muốn cậu nhanh chóng đi đến mức nào.

Thôi, vốn dĩ cậu đã chuẩn bị từ chức, chẳng qua là chuyện sớm muộn, thay vì hao tâm tổn trí với bọn họ, chi bằng sớm từ chức cho xong, mắt không thấy tâm không phiền.

"Cậu có thể ra ngoài." Trần Vũ thấy Thư Mạch vẫn luôn im lặng không nói, cho rằng cậu đã chấp nhận liền bảo Thư Mạch ra ngoài.

"Emcòn có chuyện muốn nói, em muốn từ chức."

"Cậu nghĩ kỹ rồi?" Trần Vũ ngẩn người một chút, không ngờ Thư Mạch lại biết điều như vậy.

"Nghĩ kỹ rồi." Thư Mạch trả lời.

"Được, cậu viết đơn xin thôi việc đi." Trần Vũ nói.

"Vâng." Thư Mạch nói xong liền ra khỏi văn phòng Trần Vũ.

"Sao rồi?" Thư Mạch vừa trở lại chỗ làm việc, tin nhắn trong nhóm đã tới, đây là nhóm không có lãnh đạo, ngày thường mọi người hay than thở về những hành động kỳ quặc của sếp trong nhóm này.

"Tôi từ chức." Thư Mạch trả lời.

"Hả? Chẳng phải cậu nói đợi lãnh lương xong mới từ chức sao?" Trong nhóm một loạt dấu chấm hỏi.

"Cô ta nói muốn trừ lương của tôi, tôi liền nói tôi muốn từ chức." Thư Mạch đã sớm muốn từ chức, vốn định tháng này lĩnh lương xong sẽ nộp đơn, nhưng việc bị trừ lương thì cậu tuyệt đối không đồng ý, nên nhân cơ hội này đưa ra ý định từ chức luôn.

"Vậy sau này cậu có dự định gì không?" Đồng nghiệp trong nhóm hỏi.

"Trước nghỉ ngơi vài tháng rồi tìm việc sau." Làm việc ở công ty này 5 năm khiến cậu tinh thần đều mệt mỏi, hiện tại cậu thậm chí có chút sợ hãi, cậu sợ người lãnh đạo tiếp theo cũng như vậy, nên trong thời gian ngắn cậu sẽ không đi tìm việc.

Bất quá cũng may, cậu ở nhà mình không cần thuê trọ, nên không cần đóng tiền nhà.

Cậu không có nhiều bạn bè, nên kỳ nghỉ hầu như đều ở nhà viết tiểu thuyết, phản hồi cũng không tệ, giúp cậu tiết kiệm được chút tiền.

Bằng không với mức lương vừa đủ sống của cậu, cậu không thể nào dám nghỉ việc khi chưa có đường lui.

"Hàn Thiến, cậu đâu? Khi nào cậu nộp đơn?" Không sai, công ty họ còn một người nữa chuẩn bị từ chức.

Hàn Thiến là nhân viên hành chính của công ty, năm trước sếp lấy lý do thành tích công việc không tốt nên không phát thưởng cuối năm cho cô ấy, trời biết một nhân viên hành chính thì cần thành tích gì.

Ngày thường cũng bị đủ kiểu soi mói, ví dụ như chia văn bản trong thư mục của sếp có lỗi chính tả cũng bị gọi vào mắng một trận, văn phòng có bụi cũng bị đổ trách nhiệm linh tinh.

"Tháng sau lãnh lương xong sẽ nộp." Hàn Thiến trả lời.

Mọi người trong nhóm trò chuyện vài câu đơn giản rồi tiếp tục làm việc.

"Đơn xin thôi việc của cậu viết xong chưa?" Còn 2 phút nữa là tan làm, Trần Vũ đột nhiên gửi tin nhắn cho cậu.

"Viết xong rồi." Thư Mạch vừa mới viết xong, chuẩn bị ngày mai nộp, không ngờ Trần Vũ lại gấp gáp như vậy, cậu ký tên rồi vào đưa cho Trần Vũ.

Trần Vũ nhận đơn xin thôi việc rồi nói: "Ngày mai cậu sắp xếp lại chức trách công việc của mình đóng dấu ba bản, tôi còn sắp xếp người bàn giao công việc của cậu."

"Vâng." Thư Mạch trả lời một tiếng, trở lại chỗ làm việc vừa đúng lúc tan làm, cậu thu dọn đồ đạc rồi về nhà.

Trên xe buýt, Thư Mạch nhớ lại những chuyện nhỏ nhặt ở công ty, đây không phải là công việc đầu tiên của cậu, nhưng lại là nơi cậu làm lâu nhất.

Lúc cậu mới đến công ty chưa đầy một tháng thì trừ hai sếp ra, những người khác đều đã nghỉ việc, lúc đó cậu không thực sự hiểu, công ty cuối tuần được nghỉ hai ngày, rất ít khi tăng ca, sếp sống chung cũng tương đối hiền lành, trừ mức lương thấp ra thì những thứ khác đều ổn, tại sao lại không giữ được người?

Dần dần cậu đã hiểu, tiền lương dĩ nhiên là một yếu tố rất quan trọng, còn bởi vì lãnh đạo thích vẽ bánh xe bò, không có việc gì cũng tìm việc rồi chửi người khác, quy chế sổ tay nhân viên có 80% là về các khoản khấu trừ, 20% còn lại mới là phúc lợi.

Phúc lợi chỉ tồn tại trên sổ tay, việc thực hiện là không thể thực hiện, còn về các khoản khấu trừ thì có 90% tỷ lệ thực hiện, 10% còn lại xem tâm trạng của sếp, muốn trừ thì trừ, ví dụ như lần này cậu không trả lời tin nhắn chính là như vậy.

Cậu nhớ rõ trong sổ tay nhân viên có một điều về lương thâm niên, quy định làm việc tại công ty đủ 3 năm là có thể bắt đầu nhận lương thâm niên.

Khi sắp đủ ba năm cậu đi tìm Trần Vũ, lúc đó cô ta trả lời rằng năm trước đã tăng cho cậu 500 tệ tiền lương (mới vào công ty là 4000 tệ, năm thứ hai tăng 500 tệ, từ đó về sau rốt cuộc không tăng nữa) đã bao hàm lương thâm niên, còn phải xem xét biểu hiện công việc rồi mới quyết định có hay không lương thâm niên, nhưng không quá vài ngày sau lại nói hủy bỏ việc trả lương thâm niên. Lúc đó cậu thất vọng nhưng trong lòng lại có ý nghĩ "quả nhiên là như vậy".

Sổ tay nhân viên mỗi năm đều được cập nhật, nói là không có lương thâm niên, nhưng mục phúc lợi này trong sổ tay nhân viên vẫn không bị xóa bỏ.

Năm trước thành tích công ty vô cùng thảm hại, lãnh đạo không nghĩ cách làm sao để phát triển nghiệp vụ tốt hơn, mà lại chăm chăm vào việc gây khó dễ cho nhân viên.

Ví dụ như giữa năm ngoái ban hành biện pháp đánh giá hiệu suất công việc, mỗi tháng phải trừ 15% tiền lương làm hiệu suất, đến tháng thứ ba sẽ căn cứ vào tình hình đánh giá hiệu suất để trả lại, điều khoản đánh giá kỳ quái, khoản trừ cũng nặng, gần như không có ai không bị trừ tiền sau hai quý thực hiện.

Lúc đó cậu đã bắt đầu có ý định từ chức, chỉ là vẫn còn chịu đựng được nên chưa nói ra.

Nửa năm sau, ngày càng có nhiều điều khoản trừ tiền kỳ quái hơn, sếp cũng ngày càng thích không có việc gì tìm việc để gây khó dễ, ý định từ chức của cậu càng thêm mãnh liệt. Chỉ là gần đến cuối năm, cậu muốn lấy tiền thưởng cuối năm nên mới không lập tức nộp đơn.

Thư Mạch sớm đã đoán được công ty muốn cắt giảm nhân sự, nhưng cậu không ngờ mình lại là người đầu tiên bị nhắm đến. Cậu là người làm lâu nhất ở công ty, chỉ sau hai sếp thôi. Cái công ty này không giữ được người, cậu làm ở đây 5 năm, tiễn đi hết lớp đồng nghiệp này đến lớp đồng nghiệp khác, vậy mà người đầu tiên công ty muốn loại bỏ lại chính là cậu, thật sự khiến người ta chạnh lòng, lại còn gấp gáp không chờ nổi như vậy. Buổi trưa cậu nộp đơn xin thôi việc, buổi chiều đã bị thúc giục nộp báo cáo bàn giao.

5 năm làm việc ở công ty này, cậu luôn tận tâm tận lực, chịu thương chịu khó, không có công lao cũng có khổ lao. Dù cậu đã sớm thất vọng và buồn bã về công ty, nhưng đối mặt với tình huống này không nghi ngờ gì càng khiến người ta buồn lòng hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play