Ngày hôm sau, Thư Mạch mơ màng tỉnh giấc, thứ đầu tiên đập vào mắt cậu là vách đá hang động. Lúc này cậu mới nhớ ra mình đã xuyên không.

Thư Mạch ngồi dậy vươn vai, đống lửa đã tàn từ lâu. Bên ngoài trời đã sáng, ánh mặt trời xuyên qua thác nước chiếu rọi khắp hang động.

Cậu xỏ giày xong, dùng tay hứng chút nước ở trước hang rửa mặt súc miệng, rồi men theo vách đá ra ngoài.

Thư Mạch đứng bên hồ lấy ra hai quả dại ăn. Trong lúc ăn, cậu cũng lên kế hoạch cho những ngày tới.

Nhu cầu cơ bản của con người đơn giản là ăn, mặc, ở và đi lại.

Mặc, cậu có hai bộ váy da thú, giày da thú có thể thay đổi. Hiện tại đang là mùa hè nên cũng không quá gấp.

Ăn, cậu có thể tìm quả dại. Tuy rằng tạm thời chưa thấy động vật nào, nhưng với những cây cỏ cậu thấy đều to lớn hơn ở Trái Đất, không khó tưởng tượng động vật cũng vậy. Bất quá cậu có thần lực, dù chỉ là sơ cấp, chắc vẫn có thể săn được một số động vật nhỏ.

Ở cái hang động này chắc chắn không thể ở lâu dài, gần nước quá dễ bị thấp khớp. Dù cậu có thần lực bảo vệ, nhưng thói quen khắc sâu trong xương cốt không thể thay đổi trong chốc lát. Hơn nữa, hang động này ra vào cũng không thuận tiện, nên tìm một nơi có thể cư trú lâu dài là ưu tiên hàng đầu.

Đi lại, không có gì đáng nghĩ, ngoài việc đi xe buýt số 11 ở Trái Đất ra, cũng không có lựa chọn nào khác.

Ăn xong quả dại, Thư Mạch lấy những đồ vật còn lại trong kho hệ thống ra. Trong nháy mắt, trong đầu cậu có thêm bản đồ đại lục Lam Vũ và bách khoa toàn thư động thực vật đại lục Lam Vũ, trong tay xuất hiện một cây quyền trượng màu vàng kim hình rồng.

Bản đồ vô cùng đơn giản, chỉ đánh dấu sơ sài vị trí và phạm vi của núi non, ao hồ, sông ngòi, bình nguyên, đầm lầy, cùng với bốn đại lục đông, tây, nam, bắc và Vô Vọng Sâm Lâm, tạm thời không có gì hữu dụng.

"Hệ thống, vì sao có một số thực vật chỉ có hình vẽ và tên, có loài thậm chí chỉ có hình vẽ?"

Phần động vật trong bách khoa toàn thư động thực vật thì rất đầy đủ, có cả hình vẽ và tên.

Nhưng phần thực vật thì một bộ phận nhỏ có hình vẽ, tên và công dụng, một bộ phận khác chỉ có hình vẽ và tên, còn đại đa số chỉ có một hình vẽ, đến tên cũng không có.

Hình vẽ lại thuộc kiểu không nhìn thấy bộ rễ.

"Không biết ai biên soạn, cũng quá cẩu thả rồi." Thư Mạch thầm oán trong lòng.

"Có hình vẽ và tên là do người biên soạn không biết loại thực vật đó có lợi ích gì. Chỉ có hình vẽ là do người biên soạn không thu thập được."

Thư Mạch: "..."

Thư Mạch lật xem bách khoa toàn thư động thực vật, cậu phát hiện có một số động thực vật không khác gì trên Trái Đất, chỉ là kích thước ở đây lớn hơn nhiều. Thế giới khác biệt, cách gọi cũng không giống nhau, ví dụ như quả dại giống cà chua mà cậu đang ăn ở Trái Đất gọi là cà chua nhưng ở thế giới này gọi là hồng thị.

Đương nhiên còn có rất nhiều thứ ở Trái Đất không có, ví dụ như quả muối có thể dùng thay muối, quả dính dính không những có thể dùng để xây nhà mà còn không thấm nước, chống cháy.

Thư Mạch thở dài, quyết định trước tiên tìm một chỗ ở.

Cậu nhớ ra mình hiện tại có thần lực. Theo giả thiết trong tiểu thuyết, có thần lực liền có thần thức, nói cách khác cậu cũng đã có được thần thức.

Thư Mạch lập tức thử, quả nhiên được, bất quá phạm vi dò xét chỉ có 5 km. Với cậu thì như vậy đã đủ dùng, có thể tránh được rất nhiều nguy hiểm, lại có thể giúp cậu nhanh chóng tìm được đồ ăn và chỗ ở.

Ăn xong quả dại, Thư Mạch liền xuất phát đi tìm nơi ở.

Cậu vừa đi vừa dùng thần thức quan sát tình hình xung quanh.

Thư Mạch phát hiện hiện tại cơ thể cậu nhẹ nhàng như yến, tốc độ nhanh hơn trước kia ba bốn lần. Mắt cận 500 độ của cậu cũng biến mất, cảnh vật ngoài mấy trăm mét cũng có thể nhìn rõ ràng.

Thư Mạch chủ yếu dùng thần thức để tìm chỗ ở và xem xét xung quanh có thú dữ lớn hay không. Mặc dù vậy, cậu cũng phát hiện được kha khá gừng, hành lá, cà chua, quả muối và một rừng quả dính dính. Trừ quả dính dính ra, mỗi loại cậu đều hái một ít. Bất quá cậu cũng nhớ vị trí của rừng quả dính dính , khi nào cần sẽ quay lại hái.

Trên đường đi, cậu còn dùng thần thức thấy được một con báo đen cao 5 mét, một con voi cao 6 mét, thấy vậy liền tránh đường đi rất xa.

Tuy rằng có thần lực, nhưng vì là sơ cấp, cậu vẫn không thể hoàn toàn miễn dịch với nhiệt độ. Hiện tại đang là mùa hè, đi mười mấy tiếng đồng hồ đã mồ hôi ướt đẫm.

Đôi giày da thú đi vào che chân đã sớm bị cậu cởi ra ném vào nhẫn không gian. Cũng may cậu có thần lực bảo vệ cơ thể nên cậu đi chân trần đạp trên mặt đất trừ có chút vướng víu, chứ không đến mức bị thương.

Thư Mạch còn tiện đường kéo chút dây leo bỏ vào nhẫn không gian, chuẩn bị tối về đan một đôi giày leo. Giày da thú mùa đông đi thì giữ ấm được, mùa hè đi vào che chân không thoải mái, chân trần cũng không thoải mái, nên cậu chuẩn bị đan một đôi giày leo để đi.

Hồi nhỏ nhà nghèo, ông ngoại cậu thỉnh thoảng đan một ít giày rơm mang ra chợ huyện bán để kiếm thêm thu nhập. Lúc đó cậu tò mò nên cứ quấn lấy ông ngoại dạy cho mình. Ông ngoại thương cậu nên cũng dạy, chỉ là cậu lúc đó chỉ có hứng thú nhất thời, học được rồi thì không bao giờ đan nữa. Dù đã qua rất nhiều năm, nhưng các bước đan cậu vẫn còn nhớ. Cách đan giày leo và giày rơm chắc cũng không khác nhau nhiều, cậu nghiên cứu một chút chắc là sẽ thành công.

Mãi đến khi mặt trời đã xuống núi, Thư Mạch mới phát hiện một chỗ ở khiến cậu vừa lòng. Ở cách cậu khoảng 4 km có một cái hang động. Với tốc độ hiện tại của cậu thì chỉ cần nửa giờ là có thể đến.

Tìm được chỗ ở rồi, trời tối vẫn còn một lúc, Thư Mạch cũng không vội nữa liền giảm tốc độ đi.

Trên đường cậu nhặt một ít củi khô, đào một ít gừng, hành, còn săn được một con trường nhĩ thú. Trường nhĩ thú chính là con thỏ ở địa cầu, chỉ là to hơn thỏ rất nhiều lần.

(*)Trường nhĩ thú là nói những sinh vật có thật hoặc giả tưởng có đặc điểm là tai dài.

Ăn hai ngày quả dại, trong miệng cậu đã nhạt nhẽo đến phát ngán. Là một người theo chủ nghĩa ăn thịt, có thể nhịn lâu như vậy thật sự là gian nan.

Hang động nằm trong một thung lũng nhỏ hình chữ U, không lớn lắm, chỉ có một lối ra vào. Hang động nằm ở giữa thung lũng, phía trên và hai bên đều là vách đá trọc. Bên trái vách đá trước hang có một cái hồ nước, tiện cho cậu sau này lấy nước.

Hang động rộng khoảng 300-400 m², hai mặt thông gió, một mặt thông ra thung lũng, một mặt là vách núi cheo leo.

Thư Mạch đại khái nhìn qua tình hình trong hang rồi đi ra ngoài.

Trong thung lũng có một khu rừng trúc nhỏ. Cây trúc ở thế giới này gọi là kế tiếp thụ. Thư Mạch chặt một cây trúc hơi lớn một chút kéo về hang động. May mắn Thần Thú chi lực đã thay đổi thể chất cậu, bằng không cậu không thể nào kéo nổi. Cây trúc nhỏ ở thế giới này to bằng cái chén, cây lớn thì to hơn cả thùng nước.

Thư Mạch chặt bỏ phần đầu và đuôi cây trúc, khoét hai lỗ ở hai đầu của một đốt trúc lớn, rồi dùng dây mây xâu qua hai lỗ rồi buột chặt lại. Chẳng mấy chốc, một chiếc ống trúc đựng nước mộc mạc đã hoàn thành.

Thư Mạch lại dùng đốt trúc nhỏ làm thành một cái mang ống trúc, lại đặt ở trong hang động.

"Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn, chế tạo ra ống trúc và ống trúc đựng nước, đạt được 200 điểm tích phân." Âm thanh hệ thống truyền đến.

"Nhiệm vụ ẩn bao gồm những thứ này sao?" Lúc Thư Mạch phát hiện gừng, hành đã biết có nhiệm vụ ẩn, lúc đó cậu muốn lên đường nên không hỏi rõ ràng.

"Ký chủ thành công chế tác một vật phẩm thế giới này chưa từng có và có thể sử dụng, phát hiện đồ ăn mới, những thứ khác mời ký chủ tự mình khám phá."

Thư Mạch: "..."

Nói không khác gì chưa nói, có cách kiếm điểm tích phân là tốt rồi, dù sao hệ thống thông báo nhiệm vụ không theo giờ giấc, muốn đợi hệ thống thông báo nhiệm vụ còn không biết phải đợi đến khi nào.

Thư Mạch muốn đổi đồ thật sự quá nhiều, lúc trước cậu nhìn qua cửa hàng hệ thống, không chỉ có sách và video dạy nghề mộc, xây nhà, làm gốm và dệt vải may quần áo, còn có rất nhiều hạt giống, ví dụ như lúa, tiểu mạch, ngô, khoai lang đỏ vân vân.

Thư Mạch mở cửa hàng hệ thống ra xem giá cả. Á đù... Hiện tại cậu chỉ có 400 điểm tích phân, chẳng đổi được gì cả, bởi vì thứ rẻ nhất cũng phải 500 điểm tích phân mới đổi được.

Nghĩ tới mà muốn tức nghẹn cả cổ.

Thư Mạch đóng cửa hàng hệ thống lại, mắt không thấy tâm không phiền.

Cậu bỏ ống trúc vào ống trúc đựng nước, xách đồ đi đến bờ hồ.

Trước tiên rửa sạch đồ, sau đó múc một thùng nước đặt sang một bên, cái hồ này là nơi cậu sau này lấy nước nên không thể làm bẩn.

Cậu lấy trường nhĩ thú ra tính toán làm sạch sẽ lát nữa nướng ăn.

Cậu cẩn thận lột da thỏ ra, định giữ lại tấm da, xử lý cho tốt để bảo quản, sau này sẽ làm quần áo, giày và chăn. Hiện tại cậu chỉ có hai chiếc váy da thú, mùa hè còn có thể ứng phó, mùa đông chắc chắn không được, hai bộ này mặc rách là hết, cậu phải chuẩn bị trước.

Xử lý xong con thỏ, cậu múc thùng nước để tắm rửa, sau đó đổ đầy nước vào ống trúc đựng nước, thả da thỏ vào thùng ngâm, lại đổ đầy nước vào ống trúc, dùng thần lực tạo một kết giới ở lối vào thung lũng rồi mới xách ống trúc trở về hang động.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play