Sau khi Lục Văn Chu ước xong, Ninh Nhiễm liền đứng dậy bật đèn phòng riêng.
Lục Thời Ngôn dùng bàn tay nhỏ che mắt, hiển nhiên chưa quen với ánh sáng mạnh.
Chờ thích nghi được rồi, thằng bé mới buông tay ra khỏi mắt.
“Ăn chút đi, chỉ uống rượu thôi dễ say lắm.”
Lục Văn Chu gắp một miếng thịt bò nướng trà dầu đặt vào đĩa của cô.
Ninh Nhiễm cầm đũa nếm thử một miếng. Cô từng đến nhà hàng này hai lần rồi.
Món ăn ở đây chỉ có thể gọi là tạm ổn, nhưng không gian rất ổn, đặc biệt là về đêm, khung cảnh bên ngoài rất đẹp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play