“Thầy Dương muốn tập thoại thì đợi ăn xong hãy nói, với lại tôi thấy anh nên hỏi đạo diễn thì hợp lý hơn là hỏi tôi.” Ninh Nhiễm nói dứt câu thì quay người lên thẳng xe riêng, Trình Chân theo sát phía sau, vừa vào xe liền đóng cửa lại.
“Chị Nhiễm, thầy Dương vẫn còn đứng ngoài xe kìa.” Trình Chân liếc qua cửa sổ, thấy Dương Nam vẫn đứng bên ngoài thì hạ giọng nói nhỏ.
“Đừng để ý đến anh ta.” Ninh Nhiễm cầm điện thoại lên xem, trước kia mỗi khi nghỉ trong lúc quay, cô đều tranh thủ đọc kịch bản, học thoại, còn bây giờ thì là mở điện thoại ra xem có tin nhắn nào từ Ngôn Ngôn hoặc Lục Văn Chu hay không.
Đồng hồ thông minh của Ngôn Ngôn đã bị Lục Văn Chu tịch thu, có thể phải đợi tan học mới gọi video được cho mẹ.
“Chị Nhiễm, bao giờ chị về lại Bắc Kinh?” Ninh Nhiễm nhìn đồng hồ, “Quay xong ngày kia chị về, đến lúc đó chị mua vé máy bay cho em luôn.”
“Ủa, sao chị không đi máy bay nữa?” Trước giờ đi quay hay chạy lịch trình họ đều đi máy bay, lần này từ Bắc Kinh đến Hoành Điếm cũng đi tàu cao tốc rồi.
“Chị đột nhiên thấy sợ độ cao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT