“Khụ khụ khụ…”
Trình Chân không nhịn được bật cười, vội che miệng rồi chạy ra phòng khách.
Mắt của Lục Thời Ngôn đúng là quá thính. Nãy giờ Ninh Nhiễm ngồi đối diện Lục Văn Chu, còn trò chuyện mấy câu mà cũng không phát hiện môi anh bị gì. Thế mà thằng bé chỉ nhìn một cái đã thấy ngay.
“Ba ơi, có ai cắn ba hả?”
Thấy ba không đáp, Ngôn Ngôn tiếp tục hỏi.
Trình Chân ngồi ngoài sofa, mím môi đến sắp bật cười.
“Không phải bị cắn, là va vào đâu đó thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play