Trên đường đi, Ninh Nhiễm nghĩ rất lâu. Một mặt cô cảm thấy Lục Văn Chu không phải người dễ khóc.
Nhưng Ngôn Ngôn lại không phải đứa trẻ biết nói dối.
Cô thấy hơi nhức đầu, đeo mặt nạ rồi nhắm mắt nghỉ ngơi,
nhưng trong lòng còn vướng bận, nên dù nhắm mắt cũng không sao chợp mắt được.
“Chị Nhiễm, cái này là dì trong nhà họ Lục nhét cho em, nói là nhờ đưa cho chị.”
Trình Chân thấy Ninh Nhiễm không ngủ được, liền đặt túi mà dì Giang đưa lên chỗ ngồi bên cạnh cô.
Ninh Nhiễm mở ra xem, bên trong là thuốc giảm đau loại nhẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT