Ông cụ vừa nói xong, còn liếc Lục Văn Chu một cái. Trên gương mặt người đàn ông chẳng có biểu cảm gì dư thừa, chỉ lành lạnh bình thản. Ông cụ thở dài, để anh dìu mình ra phòng khách.
Lục Thời Ngôn vốn định ăn ít bánh ngọt, nhưng sắp tới giờ cơm trưa nên Ninh Nhiễm chỉ cho cậu bé ăn một quả dâu để đỡ thèm.
“Ngôn Ngôn đói rồi phải không? Vậy mình ăn cơm nhé.”
Ông cụ thấy cậu bé đang gặm dâu tây trên ghế sofa, liền gọi mọi người vào phòng ăn.
Ninh Nhiễm lấy khăn giấy, nhẹ nhàng lau tay cho con.
“Mẹ ơi, con làm bẩn áo rồi.”
Thằng bé không để ý, làm nước dâu dây vào áo, bây giờ đang túm lấy chỗ dính bẩn, nhìn mẹ đầy bối rối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play