Mấy ngày này vừa hay trông thời kỳ đẻ trứng cao điểm của rắn mẹ, Ngô Sở Uý bận rộn không kịp thở, khi trước một mình tiểu sư đệ trông chừng đã đủ, hắn phụ trách ra ngoài kiếm khách hàng. Giờ thì cả hai thay phiên nhau canh, không những phải đóng vai trò làm bà đỡ đẻ, giúp rắn mẹ khó sinh đẻ trứng thành công, còn phải lấy trứng rắn đi ngay lập tức tránh để rắn mẹ vì đói khát mà cắn nuốt con mình. Trừ những điều đó ra, đút ăn, quét dọn hay dời chuồng… chuyện nào cũng cần phải lo toan.
Ngô Sở Uý quay cuồng trong mớ công việc mà chẳng thể uống một hớp nước, cũng không có thời gian quan tâm đến Trì Sính. Tối trước khi ngủ mở điện thoại ra xem thì phát hiện anh ta cũng chẳng chủ động liên hệ mình trong những ngày mình bỏ mặc anh ta. Hình như kể từ sau cái ngày “trút bầu tâm sự” đó, Trì Sính hình như đã bốc hơi khỏi thế gian này.
Vì đang bận bịu suốt ngày nên Ngô Sở Uý cũng không rảnh suy nghĩ nguyên do chuyện đấy.
Tối đến, lê tấm thân mệt mỏi về lại phòng khám thì thấy Khương Tiểu Soái đang ngồi ngủ gật ở cạnh bàn khám bệnh.
“Tối thế rồi, sao anh còn chưa về?”
“Đã mấy hôm không gặp được cậu.” Khương Tiểu Soái thốt.
Suốt mấy ngày qua, Ngô Sở Uý đi sớm về muộn, hễ đi là cả một ngày, Khương Tiểu Soái đã lâu chưa bắt được cái bóng của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play