Trì Sính vung chân đá cửa, tầng hầm dưới lòng đất tựa lồng hấp ngập tràn mùi hormone giống đực.
Điện thoại reo vang, bị Ngô Sở Uý móc ra rồi thình lình ném xuống đất.
Hắn đụng ngực mình vào Trì Sính, đè y lên khung cửa rồi kề môi lại hôn một cách bá đạo. Lần đầu tiên chủ động đến thế, ngay cả Ngô Sở Uý cũng không rõ nguyên do cớ sao bản thân lại mất kiểm soát. Mồ hôi tạo thành dòng điên cuồng trượt xuống, Ngô Sở Uý không thèm để tâm lau đi mà vùi đầu vào càn quấy khoang miệng Trì Sính tựa một đứa trẻ bụng đói vơ quàng.
Trì Sính nhìn ra được, Ngô Sở Uý lần này thực sự gấp lắm rồi.
Thoáng nghỉ trong chốc lát, Trì Sính đưa tay nhéo mặt Ngô Sở Uý, châm chọc bảo: “Cậu đúng là một con lừa sống mà.” Quất một roi đi một bước, chỉ cần không quất không đánh thì sẽ vểnh mông lên phơi nắng.
“Tôi là lừa?” Ngô Sở Uý cười khẩy, “Không dám giành danh hiệu của ngài đâu.”
Trì Sính híp mắt, “Thế cậu nói xem tại sao tôi là lừa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT