Trong lòng nàng vừa mừng vừa muốn cười, lại sợ người ta cho là bị bệnh thần kinh, đành cúi gằm mặt, vai run bần bật.
Kiều Bách mắt tinh nhìn thấy, lại thêm Lộc Tình và Bảo Hiên ríu rít bên cạnh, hắn biết tư chất của Lộc Châu có vấn đề, cho rằng nàng sợ đến phát run.
Lý trí mách bảo Kiều Bách rằng Lộc Châu đã phế, nhưng sau hơn 1 tháng ở chung với mấy đứa nhãi con này, hắn thật sự không đành lòng làm ngơ.
Dù bọn nó có thể đi được bao xa trên con đường tu tiên, hắn vẫn muốn giúp được chừng nào hay chừng ấy.
Hắn xoa xoa búi tóc của Lộc Châu, "Lộc Châu đừng sợ, nhà ta cũng có trừ sát trận, hơn nữa còn có cả pháp khí ngưng tụ sát thạch nữa. Lần sau về nhà ta mang cho ngươi một cái."
Lộc Châu không từ chối hảo ý của Kiều Bách, nén sự hưng phấn hỏi hắn, "Kiều đại ca, pháp khí ngưng tụ sát thạch có đắt không ạ?"
Kiều Bách: "Không cần ngươi phải đào linh thạch đâu, ta tặng ngươi."
Lộc Châu ngoan ngoãn lắc đầu, "Ta không thể nhận không pháp khí của Kiều đại ca được, ta còn định mua cho người nhà nữa chứ. Đợi ta tích cóp đủ linh thạch rồi báo đáp ngài sau có được không?"
Kiều Bách nhìn Lộc Châu ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên ngoan ngoãn như vậy, lòng bàn tay có chút ngứa ngáy, chỉ tiếc không phải muội muội nhà mình, xoa đầu thì còn được chứ véo má thì hơi quá.
"Vậy... 100 hạ phẩm linh thạch một cái, ngươi muốn mấy cái?" Kiều Bách cười nói.
Pháp khí ngưng sát mà Kiều gia đem đến Trân Bảo Các bán, thực ra phải 500 hạ phẩm linh thạch một cái, 100 linh thạch là giá gốc rồi.
Trần Tinh thò đầu qua, nhanh như chớp véo má Lộc Châu một cái, "Nếu ngươi muốn ít thì ta với nhị ca tặng cho ngươi, rồi quay đầu lại chúng ta lấy từ trong nhà là được chứ gì."
Lộc Châu ôm lấy cánh tay Trần Tinh cười, "Kiều đại ca bớt cho ta nhiều vậy là tốt lắm rồi! Muốn bao nhiêu thì để ta về nhà rồi nói với các ngươi sau được không?"
Muốn bao nhiêu phải hỏi ý kiến người nhà đã, được bớt chút nào hay chút ấy, chứ chiếm tiện nghi của Kiều gia thì không hay.
Trần Tinh vẫn muốn giúp Lộc Châu một tay, nàng biết Lộc gia đang thiếu rất nhiều linh thạch, bèn đảo mắt, kéo Lộc Tình lại.
"Vậy các ngươi tìm cho ta nhiều trang sức đẹp một chút được không? Ta đổi với các ngươi."
Lộc Tình vỗ ngực, "Không thành vấn đề, ta bảo gia gia ta luyện trang sức pháp khí cho ngươi!"
Nhìn ba cô nhãi con xúm xít xì xào bàn tán, Kiều Bách thầm gật đầu mỉm cười.
Hắn không nhìn lầm, gia phong của Lộc gia tốt thật, một đứa nhãi con ngoan ngoãn lại biết chừng mực như Lộc Châu, dù đường tu tiên có đứt đoạn thì cuộc sống cũng không đến nỗi nào.
*
Hai ngày sau, ba đứa nhãi con thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ.
Lộc Tình và Bảo Hiên chăm sóc linh điền, hỏa sát đều bị Lộc Châu hấp thu, linh thực hệ hỏa lớn lên rất tốt.
Gã nam tu cao lớn hài lòng, trả cho hai đứa nhãi con mỗi đứa 60 khối linh thạch tiền công.
Lộc Châu thì được Chu Linh cho 5 viên Giao Châu tam cấp.
Giao Châu ở Y Tiên Các giá cả còn rẻ, chứ ra khỏi đây thì ít nhất cũng đắt gấp rưỡi, dù bán sỉ thì vẫn kiếm thêm được chút linh thạch.
Sau đó cả ba cùng đi tìm Từ Yên để nhận tiền công ở Y Tiên Các, rồi xin nghỉ về nhà.
Từ Yên nói: "Để Chu sư huynh đưa các ngươi về cho tiện."
Lộc Châu vội từ chối: "Không cần đâu Từ sư tỷ, để ta nhờ Chu sư huynh giúp đặt vé phi kiếm ở Linh Thải Các, rồi về luôn."
Kiếm tu của Linh Thải Các bay kiếm nhanh hơn cả linh thuyền của Ôn Trình, bọn họ nôn nóng muốn về nhà lắm rồi.
Từ Yên hiểu tâm trạng nóng lòng muốn về nhà của ba đứa nhãi con, phát tiền công cho chúng, còn lén đưa thêm cho Lộc Châu một lọ Cố Linh Đan.
Ba đứa nhãi con rời đi trước lúc trời tối, ai nấy đều háo hức không ngủ được, bèn kéo nhau vào phòng Lộc Châu kiểm kê thu nhập.
Lộc Tình và Bảo Hiên mỗi người được 110 linh thạch tiền công ở Y Tiên Các, 120 linh thạch tiền công làm nhiệm vụ, thêm 6 linh thạch Kiều Lâm cho Bảo Hiên, tổng cộng là 346 khối hạ phẩm linh thạch.
Lộc Châu thì nhiều hơn, riêng tiền công ở Y Tiên Các đã là 310 hạ phẩm linh thạch, còn có 5 viên Giao Châu tam cấp Chu Linh cho nữa.
Đấy là còn chưa kể đến Uẩn Khí Đan và Cố Linh Đan trong túi trữ vật của nàng.
Một lọ Cố Linh Đan có 20 viên, mỗi viên đủ cho hai đứa nhãi con tiêu hóa vài ngày, Lộc Tình và Bảo Hiên mỗi đứa ăn một nửa, còn lại 10 viên.
Từ sư tỷ lại cho thêm một lọ, tính ra còn 30 viên.
Giá cực phẩm Uẩn Khí Đan khoảng 400 trung phẩm linh thạch, còn Cố Linh Đan thì 5 hạ phẩm linh thạch một viên, cũng coi như hàng xa xỉ đối với đệ tử bình thường.
Kiều Bách từng nói với bọn họ, dược và Giao Châu của Y Tiên Các bên ngoài đều đắt hơn trong này ít nhất một nửa, đấu giá thì không tính, còn Linh Thải Các thu mua thì giảm một thành.