Bảo Hiên reo lên: "Oa! Thế chẳng phải là... nhiều linh thạch lắm sao!"
Lộc Tình nhẩm tính một hồi, mắt sáng rỡ: "Chưa tính đan dược, riêng Giao Châu với tiền công đã đáng giá 1060 linh thạch rồi, oa! Lộc Châu ngươi giàu quá!"
Lộc Châu được khen thì cái cằm nhỏ không khỏi hếch lên, tích cóp tiền là sở trường của nàng mà, đáng được khen ngợi chứ hi hi...
Đếm xong linh thạch, ba đứa nhãi con nằm ườn trên giường, Lộc Châu lấy cớ nhặt Giao Châu phẩm cấp thấp và Giao Châu tam cấp ra ngắm nghía.
Nếu như Giao Châu phẩm cấp thấp chỉ là viên ngọc đẹp bị phủ bụi, bé bằng móng tay cái, thì Giao Châu tam cấp lại là viên phỉ thúy được mài giũa tinh xảo, xanh lam trong suốt, to bằng mắt rồng, đẹp vô cùng.
Lộc Tình nâng niu Giao Châu tam cấp, cảm thán: "Hạt châu to thế này, giao nhân khóc kiểu gì ra được nhỉ? Nước mắt tích đến bao giờ mới đủ, chẳng lẽ giao nhân là người khổng lồ sao?"
Tiểu giao nhân lai tạp tỏ vẻ, nàng cũng chưa từng thấy giao nhân thật bao giờ, ký ức truyền thừa ngoài công pháp ra thì đều mờ mịt.
Ba cái đầu chụm lại chỉ có thể tha hồ suy đoán.
Lộc Tình nói: "Có lẽ họ có thể thu nhỏ lại hoặc phóng to ra được?"
Bảo Hiên tiếp lời: "Hoặc là, trực tiếp dùng yêu lực biến ảo? Chứ không thì ai rảnh mà ngày nào cũng ngồi khóc?"
Lộc Châu tối nào cũng ngồi trên giường khóc: "..." Ngươi có ý gì hả?
Trò chuyện rôm rả, ba đứa trẻ đầu gối đầu, ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
*
Sáng hôm sau, ba đứa nhãi con không ai ngủ nướng, hớn hở bật dậy, chạy ào ào về phía chân núi Y Tiên Các.
Bọn hắn chạy đến chỗ đăng ký ra khỏi chân núi, một vị kiếm tu Luyện Khí đại viên mãn của Linh Thải Các đã chờ sẵn. Xét thấy là ba đứa nhãi con, Chu Linh còn chu đáo gọi thêm một vị nữ tu.
Nữ kiếm tu mặc pháp y màu đỏ rượu, dáng người thon dài, khí chất lạnh lùng, khác hẳn với nữ tu Y Tiên Các. Khí tràng của nàng mạnh mẽ, mơ hồ còn ngửi thấy mùi máu tanh, vừa nhìn đã biết là người hay giao chiến.
Ba đứa nhãi con bị trấn trụ, ngoan ngoãn đứng trước mặt nữ tu.
Nữ tu nói: "Cung cấp linh khí tráo là 50 linh thạch hạ phẩm một chuyến, không cung cấp thì 31 tranh, nhưng có thể dùng đan dược thay thế."
Ba đứa nhãi con, đặc biệt là Lộc Châu, tiếc hai mươi linh thạch. Nhưng bọn hắn ngồi phi kiếm siêu nhanh lên Trời Cao, không có linh khí tráo, nửa đường sẽ bị gió thổi cho ngốc mất.
Lộc Châu nói: "Muốn cung cấp linh khí tráo... ngao ngao!"
Nữ tu chỉ nghe được muốn linh khí tráo, không nói hai lời phóng đại linh kiếm, to vừa đủ cho bọn nhãi con ngồi xếp bằng, dùng linh khí dẫn bọn nhãi con lên linh kiếm, tùy tay bày ra một cái linh khí tráo, không hề báo trước, nói bay là bay.
Lộc Tình và Bảo Hiên cũng kêu lên như quỷ, ba đứa nhãi con run rẩy ôm nhau, sợ đến hồn bay phách lạc.
Lộc Châu thề, nàng không sợ độ cao, nhưng ai đời nào, trong tình huống không phòng bị mà ngồi nhảy lầu, rồi ngay lập tức biến thành tàu lượn siêu tốc, mà không thét chói tai cho được.
Nữ tu ngoáy ngoáy lỗ tai, tặc lưỡi một tiếng: "Lần sau ta nói trước cho các ngươi, ta sẽ giảm giá 10% cho các ngươi, đừng có mà kêu ca."
Nàng mới từ bên ngoài rèn luyện trở về, bị yêu thú đuổi riết quen rồi, nhất thời không quen dẫn người, lại còn là mấy đứa nhãi con yếu ớt nữa chứ.
Lộc Tình và Bảo Hiên không sợ độ cao, rất nhanh đã được an ủi bằng chiết khấu, ôm tay Lộc Châu hứng thú bừng bừng nhìn xuống dưới.
Lộc Châu cũng mừng vì có thể tiết kiệm 5 linh thạch, đặc biệt ân cần kéo vạt áo nữ tu, dịu dàng nói: "Không sao đâu tỷ tỷ, bọn muội sẽ cho tỷ tỷ 5 sao khen ngợi. Tỷ tỷ ơi, các tỷ xử lý sát thạch thì tính phí thế nào ạ?"
Lộc Châu sớm đã cảm thấy cái Tu Tiên giới này có điểm kỳ quái, đặc biệt coi trọng nhân quả và quan tâm nhân văn, các ngành nghề phát triển, giống như cùng khoa học kỹ thuật móc nối vậy.
Không quá rõ ràng, nhưng vẫn có thể nhìn ra được bóng dáng.
Vẫn là Kiều Bách kiến thức rộng rãi giải thích nghi hoặc cho bọn hắn. Hắn nói có một vị đại năng phi thăng của giới này từng du lịch 3000 giới, đi qua những thế giới không thể tu chân, nơi đó những sinh linh bình thường đều có thể nhờ công cụ mà đi nghìn dặm một ngày, dời non lấp biển.
Lộc Châu luôn cảm thấy, chắc là cái thế giới khoa học kỹ thuật mà nàng từng sống.
Sau này đại năng giáng xuống pháp chỉ và ngọc giản, dạy dỗ hậu bối học hỏi những bộ phận có lợi cho Vân Chân Giới, mới có thể hình thành bộ dáng hiện tại.
Cái đơn đặt hàng và bình luận của khách hàng này, rõ ràng là tham khảo hình thức chạy việc của một đoàn nào đó. Lộc Châu thuần thục vận dụng, kéo gần quan hệ với tiểu tỷ tỷ, tìm hiểu tình hình cụ thể và tỉ mỉ về việc thu gom rác rưởi trong Kim Vực.