Lần nữa tỉnh lại, Tống Quyết liền ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng. Hắn không vội mở mắt mà đợi 888 truyền tải thông tin của thế giới này cho mình. Thân chủ gốc của thế giới này là một bạo chúa mưu quyền đoạt vị. 
Thân chủ gốc là con trai út của một thứ phi nhà thừa tướng tiền triều, mẹ hắn là người hầu hạ bên cạnh thừa tướng, sau khi dan díu sinh ra thân chủ gốc thì bị thừa tướng phu nhân kiếm cớ đưa đến trang trại ở nông thôn dưỡng bệnh. Nói là dưỡng bệnh, nhưng thực chất chẳng qua là tìm một nơi cho bà ta chờ chết mà thôi. Thừa tướng coi trọng tôn ti đích thứ, trong mắt lão, thân chủ gốc và đám người hầu gần như chẳng có gì khác biệt. Tuổi thơ của thân chủ gốc cơ bản là sống cùng đám người hầu, thậm chí nơi ở cũng là một góc vô cùng hẻo lánh ở hậu viện. Thân chủ gốc có một người anh trai con vợ cả, tài năng xuất chúng, tuổi còn trẻ đã liên tiếp đỗ đầu ba kỳ thi, lại thêm uy thế của thừa tướng nên được vào cung làm Thái tử thái phó. Sau này mấy vị hoàng tử tranh giành ngôi vị, chết vô số, kẻ còn lại có thể lên ngôi chỉ mới mười tuổi, lại còn là vị hoàng tử nhỏ nhất xưa nay vốn chẳng có gì nổi bật trong cung. 
Thái tử thái phó phụ đạo việc học cho vị hoàng tử này, thấy y đúng là đồ bùn nhão không trát được tường, bèn nảy ra ý đồ xấu, bàn với thừa tướng mua chuộc hơn nửa văn thần trong triều. Hơn nữa, Đại Cảnh bấy giờ trọng văn khinh võ, nhất thời nhà họ Ôn quyền thế ngập trời. Nhưng hoàng đế kia tuy tầm thường lại không ngốc, y muốn lấy lại quyền lực của mình nên đã tìm đến thân chủ gốc, người gần như là kẻ thù của nhà họ Ôn. Thân chủ gốc lớn lên gian truân, đã làm đến Binh Bộ thị lang. Sau khi được hoàng đế nâng đỡ, ban đầu thân chủ gốc rất ngoan ngoãn nghe lời. Phương bắc chiến sự nguy cấp, thân chủ gốc liền theo quân xuất chinh, tham gia quân ngũ dưới trướng đại tướng quân Hà Trường Sinh. Kết quả, trong triều không biết xảy ra chuyện gì, lương thảo mãi không tới, sĩ khí trong quân sa sút, làm sao có thể đánh thắng trận. Sau này, thân chủ gốc nhận được thư của hoàng đế, trong thư viết thừa tướng muốn phái anh hắn đến làm quân sư. Nhưng chiến tranh thương vong vô cùng thảm khốc, ngay cả Hà Trường Sinh cũng bỏ mạng nơi sa trường, đâu còn thời gian chờ anh hắn tới. Cuối cùng, vào đêm trước ngày quân địch sắp sửa xâm lược, thân chủ gốc một mình xông vào doanh trại địch, trước giết thủ lĩnh địch, sau lại một mồi lửa đốt kho lương. Quân địch tức khắc hoảng sợ, thân chủ gốc lại dùng chút mưu mẹo, chia hơn nửa số lương thực ít ỏi trong kho lương bên ta ra, ăn uống no say ngay trước mặt quân địch. Quân địch lập tức không dám tiếp tục, đầu hàng giảng hòa. Trước ngày giảng hòa một hôm, anh trai của thân chủ gốc mới vội vàng chạy tới. Thân chủ gốc lập đại công, nhưng công lớn này lại bị chia không cho kẻ mà hắn căm ghét nhất, mà vị Hà tướng quân hắn kính nể lại chính vì kẻ này mà bỏ mạng sa trường. 
Thân chủ gốc mang quân về kinh, không báo cho anh trai biết. Hắn dẫn quân xông vào kinh thành, lính gác còn hớn hở mở cổng. Thân chủ gốc đầu tiên là về phủ Thừa tướng, giết mấy trăm mạng người. Sau đó, giữa tiếng khóc la thảm thiết, hắn xông thẳng vào hoàng cung, đá bay tên hoàng đế vô dụng kia khỏi ngai vàng. Sử quan ghi chép hắn đại nghịch bất đạo, nhưng thân chủ gốc căn bản không thèm để tâm. Hắn danh không chính, ngôn không thuận, nhưng tay nắm binh quyền, không ai dám làm gì hắn. Nhưng thân chủ gốc đã quên mất người anh trai đang trốn chạy bên ngoài của mình. Thân chủ gốc từ nhỏ đã không thích bất kỳ ai đến gần, lớn lên chứng bệnh này càng thêm rõ rệt. Sau khi lên làm hoàng đế, tính tình hắn càng trở nên hung bạo. Có khi thậm chí nghe người khác nói chuyện cũng thấy lòng bực bội. Sau này, dưới sự thao túng ngôn từ của anh trai, thân chủ gốc trở thành tên bạo chúa bị người người đòi đánh. Ngu ngốc, bạo ngược vô đạo vân vân tội danh đều đổ lên đầu hắn. 
Trên đường tuần du xuống phía nam, thân chủ gốc mắc bệnh đậu mùa, chết thẳng cẳng nơi đất khách quê người. Mà anh trai hắn đường đường chính chính kế thừa ngôi vị hoàng đế, những hành vi phạm tội trước kia đều đổ hết lên đầu thân chủ gốc, ngôi hoàng đế của y có thể nói là trong sạch vô cùng. Có lẽ do thế giới đặc thù, lần này sau kịch bản còn đính kèm tài liệu liên quan đến thân chủ gốc. Tống Quyết để ý thấy thụy hiệu sau khi chết của thân chủ gốc là “Lệ”, đủ thấy sử quan bất mãn với kẻ này đến mức nào. Hắn gõ gõ vào hệ thống. 【Tống Quyết: Đừng nói với ta là còn phải đi đánh trận nữa đấy nhé?】 Hắn sợ hắn không nhịn được mà mua thẳng vũ khí trong cửa hàng hệ thống mất. 
【888: Không cần đâu ạ, không cần đâu ạ, bọn em chọn thời điểm cho ký chủ là ngày hôm sau khi ngài đăng cơ rồi.】 888 lau mồ hôi. 
Tống Quyết hừ cười một tiếng, đột nhiên nhớ ra điều gì. 【Tống Quyết: Thế giới này thì không cần vào đồn cảnh sát rồi.】 【888: Ha hả a…】 Còn không phải sao, ở thế giới này hắn chính là luật pháp. Dù có phạm tội, e là cũng chẳng ai dám bắt hắn. 888 đột nhiên sợ ký chủ sẽ làm bậy. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play