Hắn sớm đã quẳng Tống Hòa Thịnh ra sau đầu. Nhịp sống của học sinh cuối cấp trôi rất nhanh, đến giai đoạn nước rút cuối cùng, không khí trong lớp cũng dần trở nên căng thẳng. Trong giai đoạn nước rút này, không ít học sinh đã có lối đi riêng khác không còn đến trường nữa, mà xin nghỉ ở nhà, để tránh làm phiền việc học của các bạn khác. Còn hắn thì lại không xin nghỉ. Sau khi thân phận bại lộ, mấy trường đại học danh tiếng hàng đầu đều ngầm dò hỏi xem hắn có muốn được tuyển thẳng không. Ngay cả Hạ Dịch cũng tìm đến hắn một chuyến, nói rằng đợi hắn tốt nghiệp đại học, có thể đến công ty của họ học việc. Hắn đều không chấp nhận. Trong khoảng thời gian cuối cùng của đời học sinh cuối cấp, hắn vẫn luôn ở lại lớp học, học tập như một học sinh bình thường.
Công ty Vân Thượng của nhà họ Nhạc cũng đã trở thành ông lớn số một trong ngành sản xuất điện thoại di động hiện nay, thậm chí đã mở rộng sang các lĩnh vực khác. Ít nhất thì tài sản hiện tại của nhà họ Nhạc cũng đủ cho Nhạc Vân ăn chơi phè phỡn, làm một cậu ấm cả đời. Nhưng bố cậu ta vẫn kiên quyết bắt cậu ta học hành tử tế, thậm chí còn định bỏ tiền mời hắn dạy kèm. Hắn không lấy tiền, nhưng vẫn giúp Nhạc Vân xây dựng một kế hoạch ôn tập nước rút. Nền tảng của Nhạc Vân thực sự quá kém, hai năm trước gần như chẳng học hành gì. 
Kế hoạch hắn đặt ra rất nghiêm ngặt, nhưng hắn đảm bảo nếu Nhạc Vân làm theo kế hoạch, thì miễn cưỡng cũng có thể vào được trường tốp một. Học sinh lớp 11A1 ngày nào cũng có thể nghe thấy tiếng Nhạc Vân kêu rên từ góc lớp nơi hắn ngồi. Sau khi biết thân phận của hắn, bọn họ tuy rất sốc, nhưng phần nhiều lại là không dám đến gần. Rõ ràng đều là bạn bè cùng trang lứa, vậy mà có người đã vượt trội hơn họ quá nhiều. Khoảng cách giữa thiên tài và người thường như trời với vực. Ban đầu, họ có chút xa cách với hắn. Nhưng sau này, họ phát hiện ra, hắn hình như cũng chẳng có gì đặc biệt. Vẫn sẽ đùa giỡn với bạn bè, vẫn sẽ ngủ gật trong lớp rồi bị thầy cô phạt đứng, đối mặt với câu hỏi của người khác cũng sẽ kiên nhẫn giải đáp, dường như chẳng khác gì trước kia. Đặc biệt là sau khi hắn giúp Nhạc Vân xây dựng kế hoạch, không ít người còn lén bắt chước theo.
Cái dáng vẻ lười biếng này của hắn, người bất ngờ nhất chính là hệ thống. 888 còn tưởng ký chủ sẽ xin nghỉ rời trường, dù sao với trình độ của hắn thì căn bản không cần học thêm nữa mới phải. 
【Tống Quyết: Ngươi không hiểu đâu, có những giấc ngủ chỉ khi ngủ gật trên lớp mới thấy thoải mái.】 888: …? Nó thật sự không hiểu nổi.
Cuộc sống ba điểm một đường ngày qua ngày trôi qua nhanh chóng, chớp mắt đã đến ngày thi đại học. Ngày thi đại học, cổng trường đông nghịt phụ huynh. Khi kỳ thi kết thúc, không ít phụ huynh tay cầm hoa tươi đến đón con mình. Hắn và Nhạc Vân thi cùng một phòng, thi xong môn cuối cùng, hai người đứng ở cửa chờ mở cổng. Hắn vốn định chuồn đi trước một bước, dù sao hắn cũng không có sở thích làm phiền người khác đoàn tụ gia đình. 
Nhưng đúng lúc hắn chuẩn bị len vào đám đông thì lại bị Nhạc Vân níu chặt cặp sách. Bước chân hắn khựng lại. Nhạc Vân cười hề hề với hắn hai tiếng: "Anh Tống đừng đi vội." Hắn nhướng mày: "Làm gì?" Nhạc Vân không nói, chỉ ra hiệu cho hắn đi theo. Sau khi cổng trường mở ra, hai người chen chúc thoát khỏi đám đông, đi về phía hiệu sách ở cổng trường. Từ xa, hắn đã nhìn thấy Nhạc Hiền Từ và Nhạc Hướng Hằng đang đứng ở cửa ngó nghiêng. Nhạc Hiền Từ tay cầm hai bó hoa, còn Nhạc Hướng Hằng thì ôm một cái hộp. Nhạc Vân kéo hắn đến cửa hiệu sách. Nhạc Hiền Từ đưa hoa cho hắn: "Đây, quà của cậu đây, thi cử vất vả rồi!" Nhạc Hướng Hằng cũng đưa chiếc hộp qua: "Đây cũng là quà." Hắn có chút bất ngờ, khẽ nói lời cảm ơn rồi nhận lấy quà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play