Nói xong chuyện chính, cả nhà liền cùng nhau ăn cơm – đây chính là phần mà Vệ Nghiêm mong đợi nhất.
Lần này được cả nhà nhường nhịn, cuối cùng anh cũng chẳng khách sáo mà uống cạn lon bia từ sáng, còn ăn thêm biết bao nhiêu món ngon, ăn đến căng cả bụng.
No nê rồi, anh vừa xoa bụng vừa cảm thán: “Haiz, ước gì có thể ở đây thêm vài hôm nữa... Cuộc sống thế này mới gọi là ngày lành thực sự chứ.”
Câu nói ấy khiến Trình Như xót xa không thôi, cứ mãi giục anh đừng chạy lung tung nữa, cứ dọn về nhà sống đi.
Còn Thẩm Tông thì vẫn nhớ lời anh từng nói – sáng sớm mai anh sẽ quay lại đơn vị.
Cô hỏi: “Chuyện quyển sách, em không cần phải báo lại với các chuyên gia trong nhóm sao? Chẳng phải em từng nói rằng tổ công tác của các em lập ra là để nghiên cứu tăng năng suất sao?”
Vệ Nghiêm lắc đầu: “Chuyện này em phải báo cáo với đoàn trưởng trước, xem ý cấp trên thế nào đã. Em đoán đoàn trưởng chắc cũng sẽ phải báo cáo lên trên. Còn về phía chuyên gia... thì phải chờ chỉ đạo cấp cao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play