“Con nghĩ chắc mọi người đều nghĩ na ná nhau cả thôi. Dù quyển sách này là do con lấy ra, nhưng con cũng chỉ là người giữ hộ, sách là do ba chồng con đưa cho con lúc trước. Ba à, chuyện này vẫn phải để ba quyết định.” Thẩm Tông nhìn về phía ông cụ, nói.
Ông cụ Cố nghe vậy liền bật cười.
Ông chỉ tay vào cô, nói: “Con đang đùn đẩy trách nhiệm đấy hử? Bình thường cchẳng phải huyện trong nhà con cũng đều rất quyết đoán sao? Sao tới chuyện này lại im lặng? Hay thấy chuyện này hơi lớn nên không muốn gánh trách nhiệm?”
Thẩm Tông vòng tay ôm lấy cánh tay Cố Khải, nép người ra sau lưng anh, cười nói: “Con nói thật mà, cái này vốn là của ba, ba là chủ nhân của nó, ba không lên tiếng thì làm sao mà con có thể quyết định thay được?”
Dứt lời, cô vẫn chủ động đề xuất: “Ba à, nếu ba không muốn quyết thì hay là... mình bỏ phiếu?”
“Bỏ phiếu cái gì mà bỏ phiếu.” Ông cụ liếc cô một cái: “Ba già rồi, nhưng chẳng lẽ lại đến mức cũng không dám gánh chuyện này? Ba không sợ các con trách đâu.”
Tuy miệng thì nói vậy, nhưng nói đến đây ông vẫn ngừng lại một chút, sau đó mới trầm giọng nói: “Quyên đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT