Tiêu Trường Ninh đột ngột bị khen một câu, không kịp phòng bị, gương mặt vốn tái nhợt rốt cuộc cũng nhuộm một tầng ửng đỏ. Nàng ngượng ngùng quay đầu ho khan, rõ ràng là đang luống cuống.
Lương Ấu Dung im lặng không nói, cằm khẽ run lên, trong mắt long lanh nước. Rõ ràng đã nghĩ thông suốt mọi chuyện, nhưng vẫn cố chấp không chịu để nước mắt rơi xuống.
Nàng nói: “Ta vẫn luôn nghĩ rằng… chúng ta mới là một đôi…”
Chỉ nói được nửa câu, giọng đã nghẹn ngào. Rất nhanh, nàng dừng lại, cắn chặt đôi môi đã không còn sắc máu, như thể chỉ cần nước mắt không rơi, nàng vẫn chưa thật sự thất bại.
Tiêu Trường Ninh trước nay phân minh ân oán. Dù thế nào, khi bị Ngu Vân Thanh bắt đi, Lương Ấu Dung quả thực có ý định giúp nàng. Vậy thì một câu cảm ơn, cũng nên để nàng nhận ra bộ mặt thật ghê tởm của Lương Thái hậu người giỏi lợi dụng lòng người nhất.
Nghĩ tới đây, Tiêu Trường Ninh dịu giọng nói:
“Hoàng thượng vẫn còn trong tay Thái hậu. Nếu Hoàng hậu đã tỉnh ngộ, thì nên về cung bảo vệ tốt cho ngài ấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT