Thẩm Huyền bước tới, bước chân ung dung, phía sau là đại hắc khuyển cao to đi theo sát gót, như hình với bóng. Dưới ánh mặt trời cuối thu nhàn nhạt, đôi mắt u lục của con khuyển phản chiếu ánh sáng sắc bén đến mức khiến người ta không rét mà run.
Tiêu Trường Ninh siết chặt tay ở sau lưng, bên trong tay áo là ngón tay đang bóp lấy chiếc bình sứ nhỏ chứa độc dược. Một bên lòng bàn tay toát đầy mồ hôi lạnh, một bên lại cố gắng giữ mặt mày bình tĩnh. Cuối thu trời mát, nàng lại nóng tới mức lưng áo đã ướt.
“Thần, Thẩm Huyền, bái kiến bệ hạ.”
Giọng trầm trầm vang lên. Tuy là trọng thần phụ chính, nhưng hắn vẫn theo lễ khom một gối hành lễ. Sau khi được Tiêu Hoàn phất tay miễn lễ, hắn mới đứng dậy, ánh mắt sâu thẳm đảo qua Tiêu Trường Ninh, khẽ gật đầu:
“Trưởng công chúa điện hạ.”
Lời chào này, lễ độ mà lạnh nhạt, xa cách đến mức khiến người nghe tim nhói một cái.
Tiêu Trường Ninh cười gượng, nói lắp ba phần:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play