Chương 9: Trước khi bình minh lên
Căn phòng tầng mười ba chìm trong bóng tối, chỉ có ánh đèn ngủ mờ mờ hắt ra từ góc tường, soi lên những vệt chăn nhàu, dấu vết hỗn loạn chưa kịp xóa.
Trời chưa sáng, nhưng mưa đã dứt. Tiếng gió rít cũng không còn, nhường chỗ cho một sự tĩnh lặng nặng nề.
An Triều nằm nghiêng, nửa người được chăn phủ hờ, tóc xõa rối trên gối. Lồng ngực cậu phập phồng nhẹ nhàng, hơi thở đều đặn, khuôn mặt khi ngủ trông bình yên như thể chưa từng trải qua một đêm đầy sóng ngầm.
Nhưng người đàn ông nằm bên cạnh lại không ngủ.
Tần Bách Xuyên mở mắt, tay đặt lên trán, ánh mắt dán vào trần nhà. Căn phòng khách sạn xa lạ bỗng trở nên bức bối một cách kỳ lạ, không phải vì không khí, mà vì… chính anh.
Không có tiếng động. Nhưng đầu anh thì đang ầm ầm. Không phải dư âm của cơn say, mà là… cảm giác nhận thức rõ ràng từng chuyện vừa xảy ra.
Từng cái ôm. Từng lần anh kéo cậu lại. Từng tiếng thở đứt quãng. Từng lần cậu gọi tên anh – nhỏ thôi, run rẩy, như sợ hãi, nhưng lại không trốn tránh.
Anh không say đến mức mất trí nhớ. Ngược lại, anh nhớ rõ từng chi tiết.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play