Gần như trong nháy mắt Từ Bảo Bảo nói câu đó, Nghiêm Trạch Thừa giống như một con cún nhỏ lại gần cậu. Đầu tiên anh cọ hai cái trên người Từ Bảo Bảo, sau đó liền kéo tay Từ Bảo Bảo, cười nói: “Bảo Bảo, sao anh lại thích em thế này!”
Từ Bảo Bảo: “…”
Khóe miệng Từ Bảo Bảo run rẩy, cảm thấy Nghiêm Trạch Thừa thật sự cũng hơi ngốc, cậu cũng không quá muốn tiếp tục nói chuyện này với Nghiêm Trạch Thừa.
Nói xong lời này, Nghiêm Trạch Thừa chẳng ngượng ngùng tí nào, lại lại gần muốn hôn Từ Bảo Bảo, lúc đầu Từ Bảo Bảo còn muốn trốn một chút, sau lại nghĩ đến nhỡ đâu bây giờ trong lòng tiểu hồng nhãn còn giận, cho nên cũng cho anh hôn, dù sao cũng chỉ là hôn hôn mà thôi, mấy con cún đáng yêu lúc trước cậu gặp trên đường cũng sẽ ngẫu nhiên liếm tới liếm lui cậu một chút, không quan trọng.
Sau khi hôn xong, Nghiêm Trạch Thừa nghĩ nghĩ, nói: “Hình như anh cũng chỉ mới hôn má với miệng của em, từ cổ trở xuống chưa hôn chỗ nào, vậy chỗ nào mà anh hôn rồi mà thằng đó chưa hôn?”
Từ Bảo Bảo: “…” Chỉ có trời mới biết là lời nói trước kia cũng chỉ là Từ Bảo Bảo tùy tiện nói! Hiện tại nghe Nghiêm Trạch Thừa hỏi, Từ Bảo Bảo nghẹn, sau một lúc lâu vẫn chưa trả lời.
Mà sự chần chừ rõ ràng này cũng bị tiểu hồng nhãn phát hiện, anh mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt trở nên nghiêm túc trong nháy mắt: “Bảo Bảo, em đang lừa anh sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT