Bạch Dương Duệ hiển nhiên hơi không thích ứng được với Nghiêm Trạch Thừa bây giờ, anh ta nhíu mày một chút, nói: “Tôi không nói cậu bây giờ không tốt, chỉ là… Tôi thấy cậu có rất nhiều chỗ khác với lúc trước.”
Đôi mắt màu xám của Nghiêm Trạch Thừa chuyển chuyển. Anh bình tĩnh hơn nhiều tiểu hồng nhãn quái nóng nảy, cho nên nghe đến câu này, anh cũng chỉ cười, không nói gì.
Bạch Dương Duệ lại nhíu mày lần nữa, anh ta trầm ngâm một chút, nói: “Nhưng mà… Cậu lúc này cho tôi cảm giác giống như đứa bạn đã cùng chơi với tôi từ nhỏ đến lớn. Hơn nữa ngay cả ánh mắt cũng…”
Nghiêm Trạch Thừa nghe nói vậy, hơi gục đầu xuống, anh không chú ý đến Bạch Dương Duệ nữa, mà đi đến bên cạnh Từ Bảo Bảo, đưa tay sờ đầu Từ Bảo Bảo, nhẹ giọng nói: “Anh có dọa em không?”
“Không bị dọa a.” Từ Bảo Bảo nhún vai, “Nhưng mà nếu hai người định đánh tiếp thì em sẽ đi. Chờ hai người tỉnh táo lại rồi nói.”
Nghe vậy, Nghiêm Trạch Thừa thấp giọng cười, âm thanh trầm ấm kia như một phát súng vang lên ngay bên cạnh Từ Bảo Bảo, làm Từ Bảo Bảo cảm thấy như lỗ tai của cậu sắp mang thai đến nơi rồi.
Nghiêm Trạch Thừa thấy biểu tình của Từ Bảo Bảo tốt hơn một chút, liền hôn trán của Từ Bảo Bảo một chút, sau đó anh nghiêng đầu, nói với Bạch Dương Duệ: “Cậu đi đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT