Mặc kệ Nghiêm Trạch Thừa về sau có hối hận hay không, sau khi chiếm được lời hứa này, Từ Bảo Bảo cảm thấy an toàn hơn rất nhiều, ít nhất không cần lo lắng về trinh tiết của chính mình nữa – nhưng đó là tình huống Nghiêm Trạch Thừa coi trọng lời hứa của chính mình. Cậu buông Nghiêm Trạch Thừa ra, ngáp một cái, nói: “Hiện tại tinh thần của anh vẫn chưa ổn định, đi WC xong thì nhanh trở về ngủ.”
Nghiêm Trạch Thừa hừ một tiếng, có vẻ là đồng ý.
Từ Bảo Bảo không quan tâm Nghiêm Trạch Thừa đi đâu sau đó, cậu chỉ vui vẻ chui vào trong ổ chăn, nhắm hai mắt lại ngủ ngon.
Một giấc ngủ này, Từ Bảo Bảo ngủ cực kỳ say, không những không nằm mơ, trong lúc ngủ cũng không bị đánh thức. Đến lúc cậu ngủ dậy, bầu trời bên ngoài vẫn đen kịt như cũ, hoặc là nói, tinh cầu này vẫn luôn như vậy, trên cơ bản cũng chưa bao giờ có ánh nắng chiếu đến, mà đây chính là một trong những nguyên nhân lớn nhất tại sao nơi này lại có nhiều ma thú như vậy. Từ Bảo Bảo chép miệng một chút, không nhịn được nằm trên giường lười biếng duỗi người, kết quả tay đánh phải một thứ gì đó mềm mềm.
Từ Bảo Bảo ngẩng đầu, phát hiện là mặt Nghiêm Trạch Thừa.
Từ Bảo Bảo: “…”
Nghiêm Trạch Thừa nháy mắt đã mở mắt ra: “…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play