Trời mới tờ mờ sáng, sương còn đọng nơi tán tre cuối ngõ thì Hàn Kính đã gõ nhẹ lên khung cửa bếp. Du Nhi vừa nhóm bếp hầm nước lèo, nghe tiếng quen liền ngẩng đầu. Hắn không mặc giáp, chỉ áo chàm giản dị, tay cầm một cái rổ tre nhỏ và một bó vải.
“Rảnh không? Cùng ta ra suối lớn cuối làng, xem thử mớ nấm dại mấy hôm trước để lại.”
Du Nhi cười nhẹ, giấu nụ cười vào vành khăn che đầu: “Sáng nay quán chưa mở, chắc kịp. Ngài chờ ta cất nồi hầm đã.”
Mẹ và Mai Tâm đang lặt rau, nghe vậy chỉ hừ một tiếng đầy ngụ ý: “Hắn mà rủ thì cái gì cũng tạm hết à…”
Hai người ra khỏi nhà khi sương chưa tan, lối mòn dọc triền suối yên tĩnh đến lạ. Du Nhi mang theo túi nhỏ, thỉnh thoảng ngước nhìn Hàn Kính như muốn hỏi: “Hôm nay tự dưng rủ là có chuyện gì?”
Hắn không trả lời ngay, chỉ chỉ tay về một bụi cây: “Nấm mỡ tím. Loại này hiếm gặp lắm, thơm như hạt dẻ.”
Họ cúi xuống cùng tìm, ánh nắng lách qua cành cây rọi xuống vai cô, chạm vào tóc hắn. Giữa yên bình núi rừng, có lẽ không cần lời nào cũng đủ hiểu lòng nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT