Sáng hôm sau, ánh nắng sớm len qua rèm lụa trắng, chiếu lên gương mặt thanh tú của Lâm Tịch Nhan. Cô ngồi trong phòng làm việc riêng tại biệt thự Tần gia, một không gian mà cô tự thiết kế để tránh xa sự ngột ngạt của cuộc hôn nhân danh nghĩa. Trên bàn là laptop mở sẵn, màn hình hiển thị một bài báo mới nhất: "Tần Gia Hạo thân mật với ngôi sao Tô Nhiễm tại tiệc Tần thị – Bà Tần vẫn bình thản?"Tịch Nhan khẽ nhíu mày, ngón tay lướt nhẹ trên bàn phím. Bài báo này rõ ràng là do Tô Nhiễm hoặc đội truyền thông của cô ta tung ra, cố tình bôi nhọ danh tiếng của cô. Nhưng thay vì tức giận, Tịch Nhan cảm thấy một tia phấn khích. "Tô Nhiễm, cô tưởng cô có thể chơi trò truyền thông với tôi sao?" Cô lẩm bẩm, khóe môi cong lên một nụ cười lạnh.Cô nhấc điện thoại, bấm số của mẹ mình, bà Lâm Thanh Vân, người phụ nữ quyền lực đứng sau Lâm thị. Chỉ sau một hồi chuông, giọng nói trầm ấm của bà vang lên: "Tịch Nhan, con gọi sớm vậy, có chuyện gì không?""Mẹ, con cần mẹ giúp một việc." Tịch Nhan đi thẳng vào vấn đề, giọng nói bình tĩnh nhưng đầy quyết tâm. "Con muốn biết mọi thứ về Tô Nhiễm – xuất thân, mối quan hệ, và cả những bí mật mà cô ta không muốn ai biết."Bà Lâm im lặng một lúc, rồi bật cười khẽ. "Con gái của mẹ, cuối cùng cũng chịu ra tay rồi. Mẹ đã nói từ lâu, không ai được phép bắt nạt con. Được, mẹ sẽ cho người điều tra. Nhưng Tịch Nhan, con định làm gì với cô ta?""Con chưa muốn hạ cô ta ngay," Tịch Nhan đáp, ánh mắt lóe lên tia sắc lạnh. "Con muốn cô ta tự đào hố chôn mình. Và cả Tần Gia Hạo nữa."Sau cuộc gọi, Tịch Nhan đứng dậy, bước đến tủ kính nơi cô cất giữ những tài liệu quan trọng. Cô lấy ra một tập hồ sơ mỏng, bên trong là thông tin sơ bộ về Tô Nhiễm mà cô đã thu thập trước đó. Tô Nhiễm, 24 tuổi, quê ở một thị trấn nhỏ, từng tham gia vài chương trình truyền hình thực tế trước khi được một công ty giải trí nhỏ lăng-xê. Nhưng điều khiến Tịch Nhan chú ý là tin đồn rằng Tô Nhiễm có mối quan hệ mờ ám với một số doanh nhân giàu có trước khi tiếp cận Gia Hạo."Muốn chen chân vào Tần gia, cô nghĩ mình đủ tư cách sao?" Tịch Nhan lẩm bẩm, ngón tay lật từng trang hồ sơ.Cô đang định gọi cho một người bạn cũ trong ngành truyền thông thì tiếng gõ cửa vang lên. Là Tần Gia Hạo. Anh ta bước vào, vẫn với vẻ ngoài điển trai và phong thái kiêu ngạo thường thấy, nhưng ánh mắt có chút khó chịu."Tịch Nhan, chuyện tối qua là sao?" Gia Hạo mở lời, giọng điệu mang theo chút trách móc. "Em không cần phải nặng lời với Tô Nhiễm như vậy. Cô ấy chỉ là một cô gái trẻ, thích đùa một chút thôi."Tịch Nhan khép tập hồ sơ lại, ngẩng lên nhìn chồng mình. Trong một khoảnh khắc, cô nhớ lại cậu thiếu niên từng nắm tay cô dưới hàng cây phượng, hứa sẽ che chở cho cô cả đời. Nhưng người đàn ông trước mặt giờ đây chỉ là một kẻ xa lạ."Đùa một chút?" Tịch Nhan bật cười, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy mỉa mai. "Gia Hạo, anh nghĩ tôi không thấy cách anh nhìn cô ta? Hay anh nghĩ tôi mù đến mức không nhận ra cô ta cố tình hạ nhục tôi trước mặt mọi người?"Gia Hạo cau mày, rõ ràng không quen với thái độ này của Tịch Nhan. "Em đang làm quá lên đấy. Tô Nhiễm không có ý gì xấu. Cô ấy chỉ...""Chỉ là một cô gái ngây thơ, đúng không?" Tịch Nhan ngắt lời, đứng dậy, ánh mắt sắc lạnh. "Gia Hạo, anh dung túng cô ta, tôi không quan tâm. Nhưng nếu cô ta dám bước qua ranh giới của tôi một lần nữa, đừng trách tôi không nể mặt anh."Không đợi Gia Hạo đáp, Tịch Nhan quay đi, cầm lấy điện thoại và rời khỏi phòng. Cô không muốn phí thời gian tranh cãi với một người không xứng đáng. Trong lòng cô, kế hoạch đã bắt đầu thành hình.Buổi chiều, Tịch Nhan đến trụ sở Lâm thị để gặp mẹ. Bà Lâm Thanh Vân, dù đã ngoài năm mươi, vẫn toát lên khí chất quyền lực và sắc sảo. Trong phòng họp riêng, bà đưa cho Tịch Nhan một chiếc USB. "Đây là những gì con cần. Tô Nhiễm không đơn giản như vẻ ngoài đâu. Cô ta có liên quan đến một vụ scandal bị ém nhẹm hai năm trước, liên quan đến một doanh nhân đã có vợ."Tịch Nhan nhận lấy USB, ánh mắt lấp lánh. "Cảm ơn mẹ. Đây là bước đầu tiên.""Nhưng Tịch Nhan," bà Lâm nắm tay cô, giọng nghiêm túc. "Nếu con đã quyết định ra tay, đừng để cảm xúc cản đường. Tần Gia Hạo không xứng với con, nhưng con phải bảo vệ danh tiếng của mình và Lâm thị.""Con hiểu, mẹ." Tịch Nhan gật đầu, giọng nói kiên định. "Con sẽ không để bất kỳ ai chà đạp con nữa."Trở về biệt thự, Tịch Nhan mở USB trên laptop. Một loạt tài liệu và ảnh chụp hiện lên, trong đó có hình ảnh Tô Nhiễm thân mật với một người đàn ông trung niên tại một khách sạn. Cô mỉm cười, ngón tay gõ nhẹ lên bàn. "Tô Nhiễm, cô muốn chơi trò bẩn thỉu? Được, tôi sẽ cho cô biết thế nào là địa ngục."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play