Chu thị và Trương Đức Phúc vừa định rời đi thì một đám thị vệ xông ra vây chặt lấy, khiến hai người giật mình kinh hãi.
Trương Đức Phúc theo bản năng sờ soạng thứ giấu sau lưng.
Nhà ông ba đời không được vào kinh, nhưng ông đã liều mạng mang theo Đan Thư Thiết Khoán, chính là để phòng ngừa bất trắc ngày hôm nay. Đã trái lời tổ huấn, lại bị người của hoàng gia bắt được, thì cũng phải giữ lại cái mạng nhỏ cho bản thân.
Lý Kính thẳng thắn nói rõ thân phận, hóa ra là thị vệ của Dự Vương phủ. Chu thị và Trương Đức Phúc âm thầm thở phào nhẹ nhõm nhưng lòng lại nơm nớp lo sợ.
Trương Đức Phúc vội vàng nói: “Đại nhân minh giám, chúng ta đều là lương dân, tuyệt đối không có ý đồ gì khác!”
Lý Kính như bị ù tai một lúc, hắn khựng lại, khách khí nói: “Nếu ta đoán không sai, hai vị là Chu phu nhân và Trương lão gia?”
Đây là lần đầu tiên Chu thị và Trương Đức Phúc được gọi là phu nhân và lão gia, cả người như bị kiến bò, ngứa ngáy khó chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play