Bình An tựa vào trong lòng Phùng phu nhân, cảm nhận được sự ấm áp và mềm mại.
Nàng ngước mắt nhìn Phùng phu nhân, rồi chậm rãi giơ tay lên.
Mãi đến khi những ngón tay thon thả của Bình An chạm vào những giọt nước mắt trên gò má Phùng phu nhân, bà mới nhận ra mình đã sớm rơi lệ đầy mặt.
Bình An đang lau nước mắt cho bà.
Nàng khẽ nói: “Nương, đừng buồn, con không phải là con hoang.”
Bình An không phải bị cha mẹ vứt bỏ.
Một ngày nào đó, bọn họ sẽ tìm được nàng, bọn họ cũng rất thương yêu nàng, muốn cùng nàng sống những ngày tháng tốt đẹp.
Cho nên, bọn họ sẽ cùng nhau sống những ngày tháng tốt đẹp.
Phùng phu nhân sững sờ, rồi ngay lập tức, nước mắt càng tuôn rơi dữ dội.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play