Lại nói đến Xuân Hành viện của Phùng phu nhân, sớm đã giăng đèn lồng bát giác màu đỏ, chuyển đến mấy chục chậu nghênh xuân, đỗ quyên, cát tường cúc, bách hợp… ngũ sắc rực rỡ, đua nhau khoe sắc. Các nha hoàn trong viện, cũng ăn mặc sặc sỡ, vui mừng hớn hở.
Mấy huynh đệ tỷ muội đều ngồi đối diện Bình An.
Người lớn nhất tất nhiên là huynh trưởng Tiết Chú, Bình An gọi một tiếng: “Đại ca.”
Tiết Chú gật đầu mỉm cười: “Nhị muội muội, lễ vật của muội, lúc trước ta đã sai người chuẩn bị xong rồi.”
Bình An nghĩ, Trương Đại Tráng đi xa nhà trở về, cũng sẽ mang quà cho nàng. Cho nên, thân nhân của nàng “đi xa nhà” lâu như vậy, mang quà cho nàng, cũng là chuyện thường.
Nàng gật gật đầu.
Tiết Hạo vội vàng ló đầu ra, nói: “Ta là Nhị ca, muội biết rồi đúng không, hắc hắc.”
Bình An đương nhiên biết, dọc đường đi, Tiết Hạo thường xuyên nói chuyện với nàng. Nhị ca là một người nói rất nhiều.
Tiếp theo là các cô nương, phòng này của Tiết gia có ba cô nương, trừ nàng ra còn có Tiết Tĩnh An và Tiết Thường An.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT