Bùi Thuyên theo bản năng nghĩ đến Tiết Chú, nhưng rất nhanh, hắn biết Tiết Chú không có bản lĩnh này, vậy chính là dưỡng huynh Trương gia.
Hắn nói: "Hắn cũng rảnh rỗi thật, chuyên đi bắt thỏ."
Bình An nhìn con thỏ trắng của Bùi Thuyên, nói: "Vương gia cũng bắt."
Bùi Thuyên: "Nàng đang nói ta rảnh rỗi?"
Nói Vương gia rảnh rỗi không hay, nàng lắc đầu, nói: "Là thỏ, rất đáng yêu."
Đáng yêu cho nên Vương gia mới đi bắt, không phải nói Vương gia rảnh rỗi.
Lông mi Bùi Thuyên khẽ động, hắn giơ tay lên, ngón tay thon dài dừng lại cách mắt nàng nửa tấc, tiến thêm chút nữa sẽ chạm vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT