“Trình ca, Trình ca, đừng như vậy!” Thẩm Vân Đường gần như bị hắn kéo vào phòng. Ngày thường y vẫn cho rằng mình sức lực không nhỏ, Trình Diệp Nhiên thì yếu mềm nhõng nhẽo, nào ngờ đến lúc này lại không sao thoát khỏi vòng tay hắn. Đối phương có sức mạnh áp đảo, ép y nằm xuống giường, y phục cũng bị cởi ra, tư thế hiện giờ thật giống như sắp xảy ra chuyện ấy.
Thẩm Vân Đường đỏ bừng mặt, giãy giụa, kiểu quần này có đánh chết y cũng không muốn mặc, thế mà vai lại bị Trình Diệp Nhiên hung hăng đè xuống. Y gần như tuyệt vọng mà nghĩ: thôi thì mặc một lần vậy, tranh luận với người say làm gì, cứ thuận theo hắn một chút, chờ hắn tỉnh rượu rồi đổi cũng không muộn.
Chỉ là tình cảnh hiện tại thật khiến người ta xấu hổ đến cực điểm — trên người y chẳng còn mảnh vải nào, hoàn toàn trần trụi đối diện với hắn. Nhưng Trình Diệp Nhiên lại ngừng tay, như thể mệt mỏi, chỉ nhìn y chăm chú, thở dốc từng hơi. Thẩm Vân Đường cũng mệt đến mức không thở nổi, mồ hôi thấm ướt trán, ngửa cổ nhìn Trình Diệp Nhiên bên trên, hơi thở cũng dồn dập chẳng kém.
Không khí trở nên nóng bức, da thịt trắng mịn của Thẩm Vân Đường phủ lên một tầng hồng nhạt mê người. Ánh mắt hai người giao nhau, như cơn giông tố đang chờ bùng nổ — chỉ cần một người chủ động, liền sẽ lập tức rơi vào cảnh xuân mưa triền miên.
Thẩm Vân Đường khẽ thở dốc, trong đầu lại nhớ tới lời đồn từng nghe qua: nam nhân sau khi uống rượu sẽ dễ làm chuyện bốc đồng. Dù vốn không có hứng thú, nhưng cũng có thể… Hiện tại Trình Diệp Nhiên có phải cũng đang nghĩ đến chuyện đó?
Tim y đập dồn dập như có ai dùng dùi nhỏ gõ không ngừng, thúc giục y phải làm điều gì đó. Y quay đầu sang một bên, nâng chân quấn lên eo Trình Diệp Nhiên. Nhưng ngay giây sau, chân đã bị hắn bắt lấy, ấn mạnh sang một bên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play