“Ngươi cũng đừng làm quá nhiều, làm nhiều rồi bán không hết thì coi chừng lỗ vốn.” Một vị đại thúc nhịn không được châm chọc, cảm thấy tiểu hài tử này làm việc không biết chừng mực, trên người lại còn mang vẻ tự tin quá đà.
“Phu lang ta đã nghiên cứu món này từ lâu rồi, sao lại không ăn được? Ngươi chưa từng nếm qua thì cũng đừng vội coi thường.” Trình Diệp Nhiên làm bộ tức giận, như thể thực sự là do phu lang mình làm ra vậy.
“Ngươi nói hay quá ha, đừng để đến lúc ăn không nổi, bị người ta cười cho. Trừ phi ngươi mang ra đây cho tụi ta nếm thử, thì tụi ta mới tin.”
“Đúng đó, cho nếm thử đi. Không nếm qua thì sao biết có ngon hay không?” Người vây quanh cũng bắt đầu ồn ào theo.
Trình Diệp Nhiên thản nhiên đáp: “Tính toán trong bụng các ngươi ta nghe hết rồi, không có chính là không có. Muốn ăn thì đợi bọn ta làm xong đã.”
Lúc này, Thẩm Vân Đường từ trong nhà bước ra, trên tay cầm theo một cái chén nhỏ, trong chén là vài miếng đậu phụ khô: “Ở đây còn chút ít, cho mọi người nếm thử một chút, như vậy các thúc bá thím cũng yên tâm hơn khi mua.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play