Nhân lúc không ai để ý tới mình, Soái Lãng đi tới chỗ công nhân còn đang đục đẽo bia đá, ngồi xuống đưa điếu thuốc cười lấy lòng: “Lão ca này, mỗi ngôi mộ ở nơi này bao nhiêu?”
Thợ đá không đáp, đặt búa sang bên, nhận lấy điếu thuốc gài vào tai, lau bụi đá trên mặt, đắc ý giơ hai ngón tay lên.
Soái Lãng buột miệng: “20 vạn sao?”
“20 vạn á, 20 vạn mà gọi là Danh Lưu à? 20 vạn không đủ phần chi phí, biết đá hoa cương ở đây mang từ đâu tới không? Thái Hành Sơn đấy, bia khắc thủ công, đá nguyên khối không phải loại dùng mìn phá núi để lấy đâu, đục từng búa mà ra đấy, đảm bảo vĩnh cửu. Ngôi mộ nhỏ nhất 80 mét vuông, được phong thủy đại sư bố cục, cậu nói xem bao nhiêu?” Thợ đá như bị xúc phạm ghê gớm lắm, không cần hỏi đã xổ ra một tràng.
Soái Lãng biết là bao nhiêu, vì y tính đúng rồi, trên trăm vạn mới có lãi, vẫn không ngờ: “200 vạn sao?”
“Lần này đúng rồi, 200 vạn còn chưa tính phí quản lý, 20 vạn là cái chó gì, trưởng thôn thôn tôi vợ chết thu tiền lễ còn 20 vạn.” Thợ đá nhìn Soái Lãng là biết không phải người mua nổi mộ, chẳng hứng thú nói chuyện nữa, cúi đầu làm việc.
Soái Lãng đứng dậy, kết quả làm y chấn kinh vô cùng, dựa theo phần trăm 10 -20% mà em gái tiếp thị ở Thanh Long Sơn nhắc tới, đó là nghĩa trang lâu năm rồi, chật chội lắm rồi, nghĩa trang này mới % còn phải cao hơn, có khi được 40, thậm chí 50 vạn ... Soái Lãng nhìn về phía Cố đại sư đang cầm la bàn đi men theo suối, không biết nên ngưỡng mộ không, lão già này không thèm lừa đảo mà đã kiếm một khoản lớn rồi.
Cố Thanh Trì đứng ở lưng chừng núi, đúng ở phương hướng cửa huyệt mộ, tay cầm la bàn, thần thái trang trọng nghiêm túc, ông ta đã giữ tư thế đó rất lâu, tựa như tìm lẽ trời tuần hoàn, tựa như thăm dò âm dương biến đổi, gió núi thổi bay ống tay áo rộng, trông tựa tiên nhân.
Cách đó vài bước, Hoa Thần Dật đứng nhìn quang cảnh xung quanh, vì chuyện chuyển mộ này, bọn họ xem qua không ít tác phẩm phong thủy, thời gian qua tiếp xúc với hội trưởng Vương, Cố đại sư, tầm mắt mở mang không ít.
Cái gọi là phong thủy chẳng qua là xem thế núi bốn phía, xem thế nước hai bên, núi tới sông thì dừng, nước tới sông thì hợp ... Mà nơi này bất kể nhìn ở góc độ nào cũng hợp với tiêu chuẩn phong thủy, trước có suối, sau có núi, trùng điệp ba tầng, nơi đặt nghĩa trang giữa hai núi, tạo thành cách cục song long đối trì.
Ở Trung Châu nơi ăn uống xa hoa dễ tìm, nhưng nơi phong thủy lẫn cảnh quan đều hoàn bị thế này hiếm thấy, hôm nay trải qua suốt một ngày gian nan thất vọng, cuối cùng vén mây nhìn thấy mặt trời. Lúc này đứng đây nhìn thấy vợ vịn lan can tầng thấp nhất nghĩa trang tươi tắn vẫy tay với mình, nhìn trưởng bối lớn tuổi trong gia tộc đi loanh quanh chỉ trò mộ phần bình phẩm, lòng Hoa Thần Dật thư thái hơn nhiều.
“Cố đại sư, đáng lẽ chúng ta phải tới đây sớm hơn mới đúng, nếu không phải hội trưởng Vương thuận miệng nói một câu thì thiếu chút nữa đã bỏ lỡ rồi. Đây chính là cách cục phong thủy, Song Long Đối Trì đúng không?” Hoa Thần Dật tâm tình rất tốt đi tới chỗ Cố Thanh Trì hỏi.
“Giám đốc Hoa thiên tư thông minh, học thêm vài ngày nữa là hơn lão hủ rồi.” Cố Thanh Trì vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc: “Có điều anh nhìn ra cách cục bên ngoài, còn cách cục bên trong có thấy không?”
“Hả? Có sao?” Hoa Thần Dật sợ bóng sợ gió, chỉ mong đừng có vấn đề gì nữa.
“Anh xem đi, men theo đường núi đi lên có 28 ngôi mộ thấp thoáng trong rừng thông, ngầm hợp với bố cục Nhị thập bát tinh túc, tứ duy tứ tượng đều đủ. Theo như Dịch Kinh thì tứ tượng là Lão Dương, Lão Âm, Thiếu Dương, Thiếu Âm, núi này tuy không tên, nhưng trải giữa phải có ba ngọn núi, chính hợp với tứ tượng.”
“Còn theo phong thủy học, tứ tượng ý chỉ Huyền Vũ trấn bắc, Chu Tước trị nam, Thanh Loang chiếm đông, Bạch Hồ hùng tây, tứ tượng ứng với tứ phương, mà huyệt lại nằm giữa, trước sau trái phái bình hành, sinh vượng khí. Đây là bố trí của cao thủ phong thủy … Ài, chốn thảo mãng thật không thiếu rồng ẩn mình.” Cố Thanh Trì tỏ ra rất tôn kính với người bố trí cách cục này.
Hoa Thần Dật nhìn theo hướng Cố Thanh Trì chỉ, quả đúng là như vậy, xem ra nơi này chuẩn bị khai phát mộ cao cấp, đi theo con đường tinh phẩm, một ngọn núi chỉ có hai mấy mộ, càng nghe càng thích, đem so với mấy nghĩa trang ở trong thành phố và ngoại ô, thực sự là tốt hơn không biết bao lần, lòng đầy hoan hỉ: “Rất tốt, rất tốt ... Đại sư, tôi thấy nên chọn nơi này đi.”
“Khoan đã ... Nơi này còn có chuyện lạ.” Cố Thanh Trì xua tay ngăn lại.
“Có vấn đề sao?” Hoa Thần Dật giật mình, đừng nói là chỗ thế này còn có vấn đề.
“Chuyện ngoài phong thủy, nơi này vốn chẳng có tí danh tiếng nào, từ bao giờ lại có một cái nghĩa trang mà không ai biết? Đó là điều lạ thứ nhất. Nếu như là nghĩa trang mới, vậy phải cân nhắc giả cả có thích hợp không, có được phê duyệt không, có thể chuyển vào vĩnh viễn không?”
“Ngược lại, thấy nơi tốt thế này làm tôi lo lắng còn nhiều hơn, giúp người đã mất được yên nghỉ mới là tâm nguyện lớn nhất của chuyến đi này, ngàn vạn lần đừng để sinh chuyện ngoài ý muốn, nếu không được, thà quay về từ nghĩa trang khác chọn một chỗ miễn cưỡng ... Chuyện phong thủy dễ chu toàn, chuyện ngoài phong thủy thì lão hủ không giúp được gì.” Cố Thanh Trì thái độ rất nghiêm túc, lời nói chân thành.
Có điều Hoa Thần Dật đi cả ngày nghe “vấn đề” đã muốn bệnh: “Cứ nơi này đi, đại sư là thế ngoại cao nhân, có thể không để ý tới trò đời, nhưng tôi không làm được, đầy một bụng tức rồi.”
“Đại sư cũng thấy rồi đấy, nào là cán bộ dân chính, quan viên chính phủ, rồi là người của quân đội, rồi ông lớn Hoa Kiều, sống cao hơn người một bậc, chết vẫn muốn đè đầu cưỡi cổ người ta. Tôi hay dở gì cũng là tổng giám đốc một công ty lớn, vậy mà chẳng được xếp hàng ... Mặc kệ, dù có phải bỏ ra thêm chút tiền, còn hơn chịu ấm ức. Cha mẹ tôi khi tại thế là người thật thà, nếu làm láng giềng với đám người đó, còn chẳng phải bị họ bắt nạt sao?”
Chẳng biết là lo cho cha mẹ hay là muốn trút tức giận trong lòng, dù sao thì Hoa Thần Dật cũng không kiềm được tức giận nữa rồi, lời nói tự mâu thuẫn, xem ra chọn bao chỗ đều bị người đặc quyền chiếm hết, khiến lửa giận trong lòng ông ta bốc cháy.