Tới khu Thiết Tây Trung Châu còn phải đi thêm hơn một tiếng, khi đến nơi thì khung cảnh khác biệt.
Nhà đột nhiên thấp đi, sau đó là quần thể tháp cao vút, đó là trạm biến áp, thi thoảng có tiếng tàu hỏa hú còi dài, bên đường thi thoảng có thể thấy đống máy móc thiết bị chất cao, trải qua tháng năm biến thành sắt vụn.
Ở cái chỗ đường cũ nhà cổ này, thi thoảng còn thấy di tích của khu công nghiệp cũ, đó là căn nhà năm bảy tầng bằng xi măng vuông vức ám xịt thô kệch, kỳ thực rất vững trải, hạ tầng thiếu thốn, chất lượng rất tốt, có khi mấy chung cư hiện đại sập hết rồi nó vẫn đứng đó
Đây là nơi mà Mộc Đường Duy và Phương Hủy Đình chưa từng tới, theo chỉ dẫn của Soái Lãng mà đi, cảm giác rất mới mẻ. Còn Soái Lãng thì càng gần nhà càng hồi hộp: “Chỗ kia ... Rẽ phải ... Sao lại tới nhà hàng Xuyên Phủ.”
“Cha anh muốn mở tiệc tẩy trần cho anh mà, này, đừng có hai mắt rưng rưng lệ đấy nhé, tôi không chuẩn bị khăn giấy đâu.” Tiểu Mộc trêu Soái Lãng một câu.
Phương Hủy Đình nhìn quanh, tinh mắt chỉ: “Kia kìa, Tiểu Mộc, chú Soái đứng kia kìa.”
Tới rồi, rốt cuộc cũng tới rồi, nhìn thấy một nhà ba người hạnh phúc, hai người lớn dắt tay cô bé mặc váy hồng, vừa tới gần một cái Tiểu Mộc thắc mắc: “Cô gái kia là ai thế? Xinh đẹp thật đấy, chị anh hả Soái Lãng, chậc chậc, con gái chị anh đã lớn thế kia rồi ... Mà sao không thấy mẹ anh tới?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT