“Chuyện này không thể nói cho anh biết, bí mật cảnh vụ.” Mộc Đường Duy làm ra vẻ nguyên tắc.
Soái Lãng nói ngay: “Không nói tôi cũng biết, lại có vụ án lừa đảo nào chứ gì?”
“Nói thừa, hiện giờ chúng tôi đang tham gia hoạt động chống lừa đảo chiếm đoạt tài sản, không phải vì án lừa đảo thì là gì được, đừng làm như mình cao minh.” Tiểu Mộc đốp lại ngay.
Soái Lãng thoáng trầm tư, nói: “Nếu thế tìm ông ấy cũng vô dụng, chẳng bằng tìm tôi.”
“Cái gì?” Tiểu Mộc và Phương Hủy Đình cùng kinh ngạc quay đầu lại nhìn Soái Lãng, làm xe cũng lảo đảo.
Phương Hủy Đình rất không vui mắng Tiểu Mộc không chuyên tâm lái xe, sau đó lờ Soái Lãng đi, trong ấn tượng của cô Soái Lãng rất mạnh miệng, mà đa phần còn là nói linh tinh nữa.
Soái Lãng không gây được chú ý tiếp tục nói: “Tôi không nói chơi, hai người tám phần đi một chuyến không công, vì chuyên môn của cha tôi là vụ án lừa đảo trên tàu hỏa. Ví dụ như gài bẫy chơi bài ăn tiền, đồ uống chứa chất gây mê, lừa bán phụ nữ nhi đồng, còn mấy thứ vụ án kiểu lừa đảo trúng thưởng, làm giả lừa đảo thì ông ấy chưa tiếp xúc, hoặc như lừa đảo tín dụng, lừa đảo từ xa qua mạng internet, hay lừa đảo qua điện thoại gì đó thì ông ấy càng chịu ... Ông ấy là người của thời đại trước, lạc hậu rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT