Suốt cả một đêm bôn ba mệt mỏi làm hai người ăn ngon vô cùng, như người một nhà vậy, Soái Lãng múc cho Tang Nhã thìa súp, Tang Nhã đưa cho y một cái bánh bao, ăn hết quá nửa rồi mới thở phào một hơi, chưa bao giờ nhận ra ăn ở quán bên đường mà cũng ngon lành như thế.
Đúng thế, ngon vô cùng, cả hai nhớ lại hôm qua còn ngồi ở nhà hàng Tây, ăn bò bít tết, uống vang cao cấp, giờ đem so với mấy món rẻ tiền này, kém quá xa.
“Soái Lãng, anh từng tới đây rồi à?” Tang Nhã tranh thủ nghỉ ngơi hỏi.
“Ừ, tới rồi, đây là kinh đô đồ gốm sứ, thời sơ trung từng tới, lâu lắm rồi không nhớ nhiều nữa, mọi thứ thay đổi quá nhanh.” Soái Lãng thuận miệng đáp.
“Xanh hóa không tệ nhỉ ... Ừm, món ăn cũng không tệ ...” Tang Nhã gắp cái bánh bao cho vào miệng hàm hồ nói.
“Đó là vì cô đói thôi.”
“Cứ làm như anh không đói ấy, chẳng có tí phong độ nào vậy, ăn còn nhiều hơn tôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play