Thảm rồi, Soái Lãng tính nghĩ cách gọi điện cho đám anh em ở Trung Châu tới tiếp ứng, nhưng từ Trung Châu tới đây mất mấy tiếng, người thì có thể đợi, nhưng cái bụng không đợi được.
Thảm rồi, Tang Nhã cũng đang tính toán, ví tiền, di động, thẻ ngân hàng bị lấy hết, thân ở thành phố xa lạ, tới cơm ăn cũng thành vấn đề, nói gì tới chuyện khác.
“Tôi đói quá ...” Tang Nhã nhìn Soái Lãng, chẳng có tí uyển chuyển nào, cứ như là Soái Lãng đương nhiên phải giải quyết vấn đề này vậy.
Soái Lãng trợn mắt lên: “Làm như tôi không đói ấy.”
“Vậy làm sao bây giờ?”
Tang Nhã giọng ai oán, chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề lại nghiêm trọng như thế, dù thân mang tuyệt kỹ thì cũng bị xu không dính túi làm khó. Giờ lại thấy đi quá nhanh rồi, nếu còn ở thôn quê, không chừng đào được củ khoai, bẻ được bắp ngô gì đó nướng ăn, nhưng ở cái thành phố bê tông cốt thép, không tiền chết đói là bình thường.
“Không phải là tôi đang nghĩ cách hay sao? Mà tôi nói này, cô cũng đừng hỏi tôi chứ, cô bảo tôi theo cô kiếm ăn mà, vậy trước tiên giải quyết vấn đề cái bụng đi, tôi chở cô suốt cả đêm, đói chết rồi.” Soái Lãng dựa vào cái xe đạp càu nhàu, nghỉ một lúc, mồ hôi khô rồi, bụng càng đói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT