Tang Nhã lần này nghe lời hết sức nhanh chóng đi xăng đan vào, xé một đoạn váy buộc vết thương ở chân, đi một cái liền thấy toàn thân muốn rỡ rời, chân càng đau, đi mấy chục mét thôi mà úi á mấy lần, gần như ôm lấy tay Soái Lãng để y kéo đi ...
Thế này không được rồi, đi không được bao xa, càng lúc lại càng chậm, Soái Lãng dìu Tang Nhã tới bên đường an bài: “Ngồi đây đợi.”
“Anh đi đâu?” Tang Nhã hoàng sợ, chỉ lo y bỏ lại mình mà chuồn, ôm chặt tay, cả bầu ngực áp vào tay Soái lãng tới biến dạng
“Cô thế này làm sao được, tôi kiếm cái xe kéo cô đi.” Soái Lãng chỉ phía trước lác đác ánh đèn, hẳn là một cái thôn nhỏ.
“Anh biết trộm xe à, trong thôn thì có xe gì được chứ?” Tang Nhã thấp thỏm hỏi.
“Nói cô cũng không hiểu đâu, ngoan, ngồi đây đợi.”
Soái Lãng học động tác của Tang Nhã, bẹo má cô, nói như dỗ trẻ con, còn cởi cái áo jacket kia khoác lên người Tang Nhã, còn quỳ một chân xuống, kéo khóa lên cho cô, sau đó chạy về phía thôn. Không biết rằng ở sau lưng, Tang Nhã bị bị động tác nhỏ đó của y làm hóa đá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT