“Q ...”
“K .... Ha ha ha, tao thắng rồi, uống uống, hai thằng mày uống đi ...”
Dưới bóng đèn sợi đốt tròn tròn kiểu cũ tốn điện mà lại chẳng sáng được là bao, ba tên trong sảnh đường chơi bài tới say sưa, Hàm Cường tung ra đôi K chặt đôi Q, làm tên đồng bọn chỉ còn một quân bài trong tay là thắng tức tối ném bài đi, chửi cái gì đó. Hàm Cường thu bài lại, giục hai tên kia uống rượu, cả hai tên uống ngà ngày say rồi, cầm cốc rượu trắng lên vài phần ngán, nhắm mắt ực một cái.
Một tên uống xong liền khát nước, đứng dậy đi rót nước, chính là Lão Sạn bị Tang Nhã hất cà phê nóng vào đũng quần, vừa mới thay quần, để mình trần, hỏi: “Hàm Cường, anh Lương sao còn chưa tới, chúng ta đợi tới bao giờ?”
Hàm Cường châm thuốc đợi đồng bọn, nhả ra làn khói thắng lợi: “Chắc là đi xẻo dê béo, nếu không đã chẳng quay về giữa chừng như thế.”
Nói tới chuyện này Lão Sạn bắt đầu bực mình, ngồi xuống than vãn đám đua xe kia kiếm được nhiều hơn bọn chúng, không hiểu ra làm sao, đẩy tên đồng bọn đã uống tới lim dim ngủ.
“Ê Lão Oai, mày nói xem anh Lương làm cách nào thế, làm sao có thể khiến người ta cam tâm tình nguyện gửi tiền vào trong thẻ của huynh đệ chúng ta thế nhỉ? Tao nghe thế nào cũng không hiểu được, tự dưng toàn người ở xa tít mù tịt đẩu đâu gửi tiền vào, khoản tiền này kiếm quá dễ đi. Còn nhớ năm ngoái anh Lương còn bị chủ nợ đuổi khắp nơi đòi tiền ... Ấy vậy mà vừa mấy tháng thôi mà đã trúng mánh lớn, mua mấy cái xe, còn ngủ với cả tiểu minh tinh, mẹ nó ...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT