Soái Lãng nghe thấy càng tức giận, bò dậy chỉ Tang Nhã: “Đấy ... Đấy .. Anh xem, em và cô ta chẳng liên quan gì hết, em thấy cách của các anh tốt đấy, bán cho bọn chăn lừa làm vợ đi anh, bán liền cho mấy nhà liền ấy, em nghe nói bọn thổ phỉ Lộ Châu ấy hung hãn lắm.”
Rậm Râu cười ha hả có vẻ rất thích mấy lời này, Tang Nhã tức giận co chân đạp Soái Lãng, Soái Lãng né tránh, nhưng mà hai người bị còng cùng nhau, tránh đi đâu, bị trúng hai phát. Không ngờ cứu người, thành cứu kẻ thù, Soái Lãng sôi máu kéo chân Tang Nhã, Tang Nhã vừa cáo vừa cấu.
Ai ngờ Rậm Râu trông thì hung dữ, vậy mà tính cách khá tốt, còn khuyên hai người: “Thôi, thôi, được rồi, được rồi, chị Ngọc, yên phận chút, lát nữa anh Lương tới, nếu không phải gặp một vụ làm ăn thì anh ấy sớm tới rồi ... Tôi nói này, đừng đạp nữa, chị đừng bắt nạt tiểu huynh đệ này nữa.”
Tang Nhã thì được Rậm Râu khuyên nhủ không đánh Soái Lãng nữa, nhưng bĩu môi khinh bỉ.
Hở, lại còn bảo vệ mình nữa, Soái Lãng ngạc nhiên vẫn cười lấy lòng, Rậm Râu cũng cười lại, càng cười càng cảm giác chuyện này không đúng lắm, nghĩ tới chuyện gì đó làm lông tóc toàn thân dựng lên, không thể nào, không thể nào, vội vàng chỉ Tang Nhã: “Ấy, đại ca, mỹ nữ ở đây này, anh muốn làm gì cứ làm, không liên quan tới tôi đâu nhé.”
Phì một phát, Tang Nhã cười phá lên, Soái Lãng giật cả mình quay sang nhìn cô, té ra Tang Nhã quen tên Rậm Râu này: “Hàm Cường, thế nào? Tiểu soái ca mà chị dụ dỗ được không tệ chứ, mày cứ đưa cậu ta đi, muốn làm gì thì cứ làm, không liên quan tới chị.”
Giọng điệu này là học theo Soái Lãng, Rậm Râu nghe vậy cười toét cả miệng, Soái Lãng ba hồn bảy vía bay sạch, càng thấy ánh mắt tên đó nhìn mình khác lạ vô cùng run run lùi lại sát tường, bộ dạng như thiếu nữ bị bạo hành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT