Mới bảy giờ sáng mà ánh nắng đã chiếu vào nửa phòng, dự bào thời tiết nói, hôm nay bắt đầu đợt nóng lớn. Trong phòng còn yên ắng lắm, mấy anh em đang ngủ, trong cái phòng này trừ Soái Lãng còn có ý thức rèn luyện sức khỏe ra, ba tên còn lại thích nuôi mỡ ở trên giường hơn.
Cũng có một thời Soái Lãng tích cực cổ vũ mọi người dậy sớm, anh em còn mua vợt cầu lông, cũng hô hào quyết tâm lắm, nhưng chưa qua nổi tuần đầu tiên, ba tên khốn kiếp kia sức khỏe không tiến bộ, thủ đoạn kiếm cớ chây lười lên cấp không ít. Soái Lãng chẳng nhiều kiên nhẫn như vậy nên mặc luôn, thế là đâu lại vào đó.
Soái Lãng ăn mặc một phen, ra ngoài nghe tiếng ngáy nối nhau như động cơ thì thở dài, ra ngõ ăn qua loa rồi lên đường, không bao lâu sau khi đang thoải mái đi tản bộ ở công viên Trung Châu, đến lúc gặp được Cố Thanh Trì liền toét miệng cười.
Hai người rất ăn ý, căn bản không nói tìm ở đâu, nhưng Soái Lãng ma xui quỷ khiến thế nào hôm sau tới nơi hai người gặp nhau đầu tiên, gần như chẳng cần thông qua đầu óc suy nghĩ đã tìm tới chỗ này.
Không muốn cũng phải thừa nhận, hai người học căn bản là người cùng đường.
Nếu không gặp ông ta thì thôi đi, Soái Lãng cũng chẳng rảnh mà nghĩ tới ông ta đâu, nhưng mà mỗi lần gặp đều khó tránh khỏi tò mò. Rõ ràng là một lão già lừa đảo, nhưng nhìn ngang nhìn dọc thế nào cũng giống cao nhân xuất thế. Rõ ràng là cái thứ gian xảo dối trá, nhưng cử chỉ lời nói lại thẳng thắn vô tư.
Thế nên Soái Lãng thật không dám khẳng định là ông ta có phải thực sự có cách này thay đổi mình từ trong ra ngoài hay không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play