“Bác nói đúng, ở phương diện này tôi rất sở trường, ai là cái loại gì khó giấu được tôi.” Càng nói càng thấy hứng thú, thì ra từ nhỏ bị nhốt trong phòng trực của cảnh sát, rồi đi đánh nhau, ra đời lừa gạt bán hàng không phải là vô nghĩa, ca ca vô tình mà tu luyện được dị năng, Soái Lãng vui mừng hẳn lên: “Bác Cố, bác Cố, bản lĩnh này của tôi có hữu dụng không?”
Cố Thanh Trì bỗng dưng lại đứng lên, Soái Lãng đang chờ đợi ông già thao thao bất tuyệt một tràng thì ông ta nói: “Ài, tôi phải đi rồi.”
Soái Lãng "á" một tiếng mượn hơi bia đứng dậy, tức giận chỉ lão già: “Này đang nói chuyện chưa xong mà, có ai nhử người khác như vậy không? Tôi sống 25 năm trên đời, khó khăn lắm mới phát hiện được một cái sở trường, bác phải nói cho rõ ràng chứ, bác trêu tôi đấy à? Làm sao bác nhìn ra?”
“Ha ha ha, cậu nghĩ mà xem, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, đoán chừng bằng vào ánh mắt là cậu biết tôi là loại người gì, sở dĩ nghe hết là vì tò mò tìm chứng cứ hỗ trợ phản đoán mà thôi, đúng chứ?” Cố Thanh Trì nhắc tới lần đầu hai người gặp nhau.
“Đúng thế, nói thiên hạ có thần tiên đoán quẻ có ma mới tin.”
“Đúng rồi, thứ hai khi cậu tới thủy sản Khấu Trọng tìm việc, kỳ thực tôi nhìn thấy cậu trước rồi, cậu ở ngoài cửa công ty tới hai tiếng, nghi ngờ của cậu lớn hơn bất kỳ ai, quan sát cực kỳ tỉ mỉ, làm việc cẩn thận hơn người, thậm chí cậu nhớ chi tiết không đáng kể là họ giết lươn, sau này vạch trần thủ đoạn của tôi.”
“Đó là vì tôi bị lừa thành sợ rồi, khi mới tốt nghiệp xin việc làm mấy lần nộp tiền phí tập huấn, tư liệu, đồng phục, đều bị lừa hết.” Soái Lãng có ngày hôm nay quả thật chẳng dễ dàng gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT