Liên tục bị lão già chất vấn, Soái Lãng không sao trả lời được, lúc này có hai tiểu thương tuổi đã cao đẩy một cái xe Ma Lạt Thang, vất vả đi về phía trước, gọi Soái Lãng và Cố Thanh Trì nhường đường.
Đoán chừng họ muốn tranh thủ buổi tối tới cổng trường Đh Trung Châu kiếm chút tiền nuôi gia đình.
Cố Thanh Trì và Soái Lãng đứng sang bên nhường đường, hẳn là một cặp vợ chồng, nam đẩy xe tới nổi hết gân xanh, tóc hoa râm, mặt sạm đen vì khói bếp, bên cạnh là người vợ buộc cái tạp dề dầu mỡ, tóc tai xác xơ, giúp chồng đẩy xe.
Soái Lãng cứ nhìn chằm chằm, khuôn mặt tang thương và cái lưng còng kia chính là cái giá của sự cần cù, nói gì mà lao động là vinh quang, nói gì mà tiêu diệt chênh lệch giai cấp, ai coi việc như thế này là vinh quang? Nếu là ban ngày có lẽ ông bà già ở cái tuổi được nghỉ ngơi này còn bị thành quản cầm gậy đuổi chạy khắp nơi.
“Thôi, bác Cố, chúng ta đừng nói nữa, tôi mời bác đi uống rượu, uống say rồi về nhà ngủ, người sống tốt đều là người mù, chúng ta nói chuyện vô nghĩa này làm gì?”
Nói rồi đi trước, hướng về phía chợ đêm gần trường.
Cố Thanh Trì mỉm cười theo sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play