Cố Thanh Trì nghe mà choáng váng, vốn tưởng rằng Soái Lãng đang nói đùa, nhưng mà ánh mắt của y rất chân thật, té ra y lý giải như thế thật, khiến cho ông già bụng đầy kinh luân tiếp chiêu không nổi.
Bảo y sai à, không phải sai, bảo y đúng thì nó lại … sai sai.
Soái Lãng thấy Cố Thanh Trì không phản bác thì càng tự cho mình là đúng, hứng thú nổi lên: “Bác cũng tán đồng đúng không? Tần sau khi thống nhất thì chuyện đầu tiên là đem toàn bộ mỹ nhân chư hầu tới cung A Phòng chơi một mình. Lý Thế Dân còn giết cả anh em, cướp vợ của anh em kìa, đều là sự thật ... Nói thế cho đơn giản, sao phải hình dung tràng giang đại hải như thế?”
Cố Thanh Trì á khẩu, đúng là sử thật, không cãi vào đâu được, ông già ngửa đầu lên nhìn trời cao, ôi văn chương ngàn đời, ôi mỹ nhân thiên cổ, cuối cùng chỉ còn hai chữ dâm đãng ...
Mới đầu ông rất tức, sau đó là cười, cười sảng khoái vô cùng.
Soái Lãng cũng cười theo, cảm giác lão già không tệ, không phải là mấy học giả đạo đức giả, có thể nghe lọt tai lời của mình, xem ra không phải là không có tiếng nói chung.
Hai người bước đi trên đường, ánh đèn chiếu thành hai cái bóng dài, sinh viên ra vào trường không ít, đều ngạc nhiên không hiểu ông già này cười cái gì mà vui thế, nhưng đều là người vội vã qua đường có ngạc nhiên chỉ cười mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play