“Hiểu lầm, hiểu lầm rồi ... Xem ra cách nói chuyện của tôi có vấn đề, cậu cũng quá thành kiến với tôi đấy, tôi chỉ nổi hứng muốn thảo luận nữ nhân với cậu thôi. Thế nào? Không có thời gian à, nếu không thì hôm khác chúng ta nói chuyện vậy.” Cố Thanh Trì vẫn nhẹ nhàng khách khí.
“Được, vậy thì chúng ta nói chuyện ... Có điều tôi nhắc nhở bác một câu, tôi không mấy hứng thú với chuyện của bác hay tiền của bác. Bác biết cha tôi làm gì, giữa hai chúng ta không có gì hết, tôi chỉ đi theo bác làm công cụ che mắt người khác vài ngày, tới mức bác bám tôi như oan hồn thế không?” Một lần, hai lần rồi ba lần bị người ta dây dưa, Soái Lãng rất phản cảm.
“Tôi đảm bảo đây là lần cuối cùng, hơn nữa tôi đảm bảo đây đơn giản chỉ là trò chuyện. Soái Lãng, công bằng mà nói, tôi đâu làm gì có lỗi với cậu, vậy mà sao cậu lại luôn có ác ý với một ông già như thế?” Cố Thanh Trì hỏi một câu.
Đây là sự thực, ông già này lúc nào cũng hiền từ nhã nhặn, chẳng bao giờ nổi giận, mình có giận ông ta cũng chẳng biết trút vào đâu, Soái Lãng trả lời: “Không có ác ý gì, tính tôi nó thế thôi, được, trò chuyện thì trò chuyện, chỉ nói phong nguyệt không nói lừa đảo, bác biết tôi là công dân tốt luôn tuân thủ pháp luật, xưa nay không làm chuyện phạm pháp.”
“Nói về nữ nhân đâu tính là phạm pháp, đúng không?”
Một già một trẻ, bất kể là tuổi tác, thân phận, từng trải đều khác nhau rất nhiều, nhưng lại chọn một đề tài chung mà nam nhân đều hứng thú: Nữ nhân!
Nữ nhân là gì? Khó mà nói rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT