Chơi từ lúc mặt trời mọc tới mặt trời lặn, người kêu mệt, người kêu đói, một đám cô nương cuối cùng cũng lên đường trở về.
Trời vừa tắt nắng là nhiệt độ giảm không ít, vùng sơn dã gió mát và chim kêu, loáng thoáng nghe tiếng tụng kinh đều đều, khiến phiền não tực sự tiêu tán quá nửa. Xuống núi, lên xe, về thành phố ... Các cô gái mệt lả, lên xe dựa vào nhau, Quan Nghiên Tuệ còn ngủ gật bị mọi người trêu chọc một phen.
Xuống xe ở cổng trường đường ai nấy đi, các cô nương cực kỳ hai lòng về Soái Lãng, suốt cả ngày không kêu ca một câu, vậy là hợp cách rồi.
Mấy nữ sinh buổi sáng nghịch ngợm tai quái bày đủ trò khó dễ trêu chọc y, lúc này hiền dịu hiểu chuyện hơn nhiều, lấy đồ của mình, cám ơn Soái Lãng, chỉ có Quan Nghiên Tuệ làm mặt quỷ, rõ ràng vẫn để bụng câu Soái Lãng nói tối hôm đó.
Kỳ thực cứ nói là tán gái, nhưng rốt cuộc là ai tán tỉnh ai còn chưa chắc đâu, bảng quảng cáo trong trường thường dán tấm giấy nhỏ hồng hồng bắt mắt viết " Mỹ nữ du hành, cần tìm bạn đi cùng", thế là có nam sinh ngốc nghếch ứng tuyệt, hí hửng lên đường rồi vác hành lý suốt cả ngày mệt tới không còn tha thiết gì mỹ nữ nữa.
Lần này càng đơn giản, quảng cáo không dán mà đã có anh chàng đi theo phục vụ, chưa nói cả ngày gánh hành lý, lại còn mua vé vào cửa, khéo mồm làm người khác vui vẻ, mọi người sao chẳng hài lòng.
Đám cô nương vui vẻ tản đi, phá cả ngày rồi, không vướng chân người ta nữa, Quan Nghiên Tuệ cũng hả hê vì chơi xỏ được Soái Lãng một vố, đến khu chung cư nhân viên trong trường mới chịu đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT