Khi Dư Tội dứt khoát từ chối vào biên chế đặc vụ, Hứa Bình Thu nghĩ y đã phế rồi, điều kiện của y chắc chắn thành một đặc vụ vô cùng ưu tú, thả ra ngoài xã hội sẽ như cá gặp nước. Nhưng mà đưa vào cái đội ngũ đầy tính kỷ luật có phần cứng nhắc này thì chàng trai toàn thân toàn thói hư tật xấu đó chắc chắn khó tồn tại được. Ai mà ngờ ở trong đội ngũ hỗn tạp lấy hiệp cảnh làm chủ, y lại vươn lên mạnh mẽ, chẳng những thành cao thủ săn trộm tiếng tăm lên tận tỉnh, giờ liên tục moi ra hai nghi phạm, làm đám tinh anh hổ thẹn.
Chàng trai này sinh ra cứ như để làm khó người khác vậy, không ai ưa y hết, nhưng làm người ta không há mồm ra được, có điều lần này Hứa Bình Thu cho rằng đả kích đám tinh anh mắt cao hơn trời này cũng tốt.
“Đánh cược, các cậu không thẩm vấn được họ đâu.” Hứa Bình Thu đột nhiên nói, ông ta nhìn thấy loại bình tĩnh và trầm ổn của nghi phạm liền không đánh giá cao đám tinh anh này nữa.
Duẫn Nam Phi, Vương Xung Sinh tỏ ra không phục, là người lăn lộn từ cơ sở đi lên từng bước một, ghét nhất là bị kích kiểu này. Vương Xung Sinh trầm giọng nói: “Xử trưởng Hứa, tôi chỉ cần nửa tiếng cậy miệng hắn.”
“Được, nửa tiếng, nếu cậy được, tôi sẽ ghi công đầu cho các cậu.” Hứa Bình Thu bật cười như nghe chuyện hài hước thôi vậy.
Càng sôi máu, hai người kia không nói không rằng vào phòng thẩm vấn đóng sầm cửa lại.
“Xử trưởng Hứa, thế này...” Lưu Đào đổ mồ hôi, tình thế đang tốt đẹp, sao xử trưởng Hứa đột nhiên gây mâu thuẫn nội bộ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play