Phúc lợi viện cũ kỹ, nhà cửa chắp vá, kinh phí hoạt động eo hẹp, nên chẳng có người chuyên trách quản lý hồ sơ, lưu trữ kiểu cũ, giấy tờ chất thành đống, lại còn tàn khuyết. Cả đám đành cắn răng mà tra, càng tra càng nản, cô chăm sóc trẻ cũng phân tán khắp nơi, tới giờ cơm hỏi vài người biết chuyện, khi gặp được người đầu tiên nhớ ra Lâu Vũ Thần đó là chuyện mấy tiếng sau.
Tra án là vậy đấy, đa phần là vất vả, mệt mỏi, lặp đi lặp lại còn vô ích nữa, không phải là toàn kịch tính với hồi hộp. Lạc Gia Long cùng cằn nhằn, bảo Dư Tội làm việc thừa thãi, nếu mà nơi này có manh mối thì cao thủ của hình cảnh đã moi ra, làm gì còn gì cho họ.
Khó khăn tìm được cô chăm sóc trẻ đã nghỉ hưu, già lắm rồi, mấy người họ tới nơi, phải đưa hết phù hiệu cảnh sát ra mới tin không phải người xấu mở cửa cho vào, đến khi Dư Tội cung cấp ảnh, hồ sơ, thì mặt đầy hồ nghi.
“Không đúng, sao lại như thế được.” Bà dì lắc đầu liên hồi.
“Không phải người này ạ?” Thử Tiêu sắp không còn sức mà nói nữa rồi.
“Không, người thì đúng... Nhưng hồ sơ không đúng.” Bà dì chỉ tên: “Đây là tên được sửa, thường người trưởng thành từ phúc lợi viên đều mang họ Đảng, chỉ có người được nhận nuôi mới đổi họ... Nhưng người này lại không đăng ký người nhận nuôi là ai.”
“Còn có chuyện đó nữa ạ.” Lạc Gia Long bắt đầu thấy hứng thú rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT