Nghi phạm Quách Phong, 32 tuổi, làm thợ tạo mẫu tóc, trong nghề này cũng có chút danh tiếng, đã làm tới 8 năm, theo tin tức phản hồi, tiến hành hỏi chuyện chủ và người làm trung tâm làm đẹp, ai cũng có ấn tượng rất tốt về hắn, chuyện này làm khó phía cảnh sát, đây là tên trộm thủ đoạn lão luyện, tố chất tâm lý cường hãn, vậy mà không có bất kỳ tiền án tiền sự nào, không hợp lẽ thường.
“Dừng, thông báo với thẩm vấn viên nghỉ 15 phút, cho hắn cốc nước ấm.” Hứa Bình Thu thấy thẩm vấn viên thay đổi vô số thủ đoạn không hiệu quả, hạ lệnh dừng, thẩm vấn viên đi rồi mới nhớ ra hai người kia, chau mày nhìn tỏ ra không hài lòng.
“Xin lỗi xử trưởng Hứa, tôi quá xem thường tên trộm đó.” Duẫn Nam Phi cúi đầu nhận lỗi.
“Tôi xin nhận xử phạt.” Vương Xung Sinh đứng thẳng người, đây là vụ án có ảnh hưởng lại mẫn cảm, so với khả năng để ảnh hưởng tới sĩ đồ thì nhận xử phạt là hơn.
“Hai cậu có bệnh à, lửa cháy ngang mày rồi, tôi rảnh đi so đo, sắp 72 tiếng, kẻ yểm hộ thì nói dối luôn mồm, kẻ lấy đồ không giao tang vật... Còn các cậu tới đây xin lỗi, xin xử phạt?” Hứa Bình Thu hừ một cái: “Có phải thắc mắc vì sao tôi biết các cậu không thẩm vấn nổi chứ gì?”
Duẫn Nam Phi thẳng tính, gật đầu: “Vâng, vừa thẩm vấn hắn đã lên cơn động kinh, tôi cho rằng hắn cố ý.”
“Cậu cố ý cho tôi xem nào, nếu hắn ta là người bình thường thì có bị cha mẹ vứt vào cô nhi viện từ nhỏ không?” Hứa Bình Thu mắng một câu làm Duẫn Nam Phi cúi đầu, chỉ màn hình giám sát giáo huấn hai người: “Cả hai đều từ cô nhi viện mà ra, điều đó nói lên cái gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT